C17. Manga

136 4 0
                                    


Chiến lược nhốt Sobao ngoài cửa mấy ngày đầu rất hiệu quả, nhưng khi nó ngủ ở đây mấy hôm thì mọi chuyện đã thay đổi.

Hình như Sobao đã coi phòng vẽ tranh thành cái ổ của nó rồi.

Dẫu nó có ra ngoài chơi chán chê rồi trở về thấy khoá cửa cũng không chịu bỏ đi như trước nữa mà nằm dài trước cửa tìm cách chui vào.

Không biết đây là lần thứ mấy tôi nghe thấy tiếng Sobao cạy cửa, tôi không nhịn được nữa, bèn đứng dậy đi tới xem con mèo hư muốn làm gì.

Căn phòng này được lắp đặt theo phong cách Tây đơn giản, cửa phòng được làm bằng thuỷ tinh nửa trong suốt, bởi vậy có thể nhìn thấy hình ảnh mơ hồ bên ngoài.

Vừa đi tới là nhìn thấy cái bụng trắng phau và hai đệm thịt hồng hồng đang đập đập cửa.

Dường như tôi nghe thấy thanh máu mình kêu bíp bíp.

Sự bực bội khi bị quấy rầy vẽ tranh lập tức biến mất không còn dấu vết.

Sobao là con mèo lông trắng ngắn điển hình, nó có cái mũi thì vừa trắng mịn, đệm thịt hồng hào.

Mấy ngày nay tôi không để ý, giờ mới phát hiện nó quá dễ thương.

Dẫu cách một lớp kính mờ, lớp thịt hồng hồng ấy vẫn cực kỳ bắt mắt.

Ai có thể kháng lại đệm thịt hồng hồng của mèo con?

Dù sao cũng không phải là tôi.

Hít mèo đã đời, tôi gạt nước mắt rời khỏi phòng vẽ tranh, chuyển tablet và laptop đến bàn đọc sách trong phòng ngủ.

Thấy đã lâu không đọc manga, tôi huơ đại mấy cuốn đem vô phòng luôn.

May mà tối nay Jungkook phải đi dự tiệc về trễ, nếu không chắc tôi không chạy kịp deadline mất.

Sau khi chỉnh xong bản vẽ cuối cùng, tôi duỗi người, quyết định tự thưởng bằng một quyển truyện.

Tôi lật tìm trong đống truyện mình mang tới thì bỗng thấy cái bìa màu xanh quen thuộc, tôi lập tức tắt hứng.

Đệt, sao tôi lại mang theo sách toán cao cấp theo?

Nghĩ đến vô học phải thi lại toán cao cấp và mấy quyển toán cao cấp của Jungkook, tôi chọt bìa sách một cái thật mạnh.

Mắt không thấy tâm không phiền, tôi quyết định lựa truyện xong rồi đem mấy quyển còn lại về phòng vẽ.

Thấy có một quyển còn bọc seal, tôi khó hiểu nhìn cái bìa không để tựa, gì mà thần bí dữ vậy, không biết mua khi nào?

Mang theo tò mò, tôi nhanh nhẹn mở seal rồi lật trang đầu tiên.

Hả?

Thật lạ, lật tiếp xem sao.

《Alpha mặc sườn xám》?

Sao tôi lại không có ấn tượng với cái tên truyện này vậy? Hơn nữa quyển truyện này có vẻ không được đàng hoàng.

Lật lại bìa lần nữa, tôi chìm trong suy nghĩ, rốt cuộc cũng tìm thấy thông tin về quyển sách trong một xó nào đó của ký ức.

(Chuyển ver Vkook) Sau khi xuyên sách tôi đè luôn công chínhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ