II. Cờ bạc

195 19 0
                                    

CẢNH CÁO CHAP NÀY CÓ NỘI DUNG 18+
(Cân nhắc trước khi đọc)
_____________________________________

(Lý giải một chút về mạch truyện: Tránh cho mọi người cảm thấy khó hiểu thì đoạn mở đầu chính là đoạn mở ra bối cảnh hiện tại, từ đoạn 1 đến hết đoạn 3 là hồi tưởng về thời gian trong quá khứ, còn bắt đầu từ đoạn 4 trở đi là quay trở lại thời điểm thực, tức là tiếp nối cho đoạn mở đầu nha)
_____________________________________

Đồng hồ trên tường tích tắc chuyển động.

Huy ngẩng đầu lên nhìn lướt qua.

Mười một giờ năm mươi năm phút đêm.

Qua năm phút đồng hồ nữa, Huy và Trần Minh Hiếu, sẽ không còn là quan hệ gì nữa.

Người đàn ông trước mặt vẫn một thân tây trang chỉnh tề, khóe miệng mím lại khiến người khác không đoán ra được ý tứ.

Huy cúi mắt nhìn bàn đánh bạc, bản thân đã mơ hồ có xu thế thua cuộc.

Mà đây, đúng là kết quả mà Huy mong muốn.

1. Quá khứ

Đây là tòa nhà Las Vegas.

Từng có vô số người vào trong này phất lên sau một đêm, cũng có vô số người, mất đi tất cả ở đây, bao gồm cả tính mạng.

Mà Trần Minh Hiếu, chính là vua của nơi đây.

Thực hư như thế nào Huy cũng không rõ lắm. Huy chỉ biết rằng, trong tòa nhà này tất cả mọi người đều phải nghe theo mệnh lệnh của hắn, không có luật lệ và phép tắc nào có thể giới hạn hắn. Mà suy cho cùng, bản thân hắn chính là luật lệ và phép tắc của nơi này.

Phàm là người dám đánh cược với Trần Minh Hiếu, nếu có thể thắng, tức là có thể khiến người may mắn đó hoàn thành bất cứ mong muốn nào của bản thân. Mà một khi đã thua, sẽ phải giao tất cả những gì hắn muốn ra, không ngoại trừ tính mạng.

Hình như chưa từng có người thắng được Trần Minh Hiếu, nhưng người muốn đánh cược với hắn vẫn đến, một người rồi lại một người. Dù sao thì cái cám dỗ "tất cả mong muốn" vẫn quá lớn. Mà mỗi người đều cảm thấy, bản thân sẽ là người may mắn duy nhất kia.

Mười năm trước, Huy bị đưa đến bên bàn đánh bạc làm vật cá CƯỢC.

Ván bài kết thúc, Huy bị người đàn ông gọi là cha kia ký lên khế ước, giống như một món hàng, tự tay giao cho Trần Minh Hiếu.

Khi đó Huy mười lăm tuổi, giống như một món hàng bị bán đi, không hề có sức phản kháng. Khi ván bài sắp kết thúc, Huy quay đầu lại, nhìn người đàn ông gọi là cha kia, trên trán ông ta phủ đầy mồ hôi.

Mà người đàn ông đối diện...à không, hắn thoạt nhìn chỉ lớn hơn Huy một chút thôi, có lẽ phải gọi là thằng nhóc, vậy mà trong ánh mắt hắn đã lộ ra khí chất thâm trầm lợi hại không nên có ở lứa tuổi ấy. Hắn là Trần Minh Hiếu.

Huy đã từng nghe nói, với người thua cuộc, điều Trần Minh Hiếu muốn, hầu như đều là mạng. Tiền, quyền, sắc đẹp, mạng người, chỉ cần là hắn muốn, hắn đều không cần tốn sức đã có được.

[Oneshot|HiếuHuy] Cảm ơn anh đã trao cho em tình yêu Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ