Khê Vĩ trầm ngâm nhìn vào màn hình điện thoại. Y vừa lén lấy số điện thoại của Ngôn Hạ từ điện thoại Cố Vãn Thâm. Y gần đây bức bối sắp điên rồi. Cố Vãn Thâm ngoài mặt tỏ ra bình thường nhưng y thì sao không biết được anh nghĩ gì. Y đã tình cờ nghe được anh gọi cho ai đó hỏi thăm tình hình của Bạch Hàn Vĩ. Thế nên làm sao y không biết kẻ liên quan chính là kẻ đáng chết kia?
Suy nghĩ một lúc, Khê Vĩ như hạ quyết tâm bấm gọi đến Ngôn Hạ.
"Ngôn thiếu, tôi là Khê Vĩ, người yêu Cố Vãn Thâm. Tôi muốn gặp anh một chút, có chuyện cần nói rõ ràng".
-----------------------------
Ngôn Hạ đang lúc ôm lấy Bạch Hàn Vĩ liền nghe thấy tiếng chuông điện thoại. Nhanh tay bắt máy, lại không ngờ bên kia là số lạ, nhưng lại là kẻ y tò mò muốn biết.
"Ai vậy?"
"Ngôn thiếu, tôi là Khê Vĩ, người yêu Cố Vãn Thâm. Tôi muốn gặp anh một chút, có chuyện cần nói rõ ràng".
"Không thể nói ở đây sao?"
"Tôi muốn trực tiếp nói với anh"
"Ồ? Được, cafe trên tầng thượng SZ tower"
Ngôn Hạ sau khi tắt máy liền nhíu mày, nhìn sang người đang ngủ bên cạnh, mi tâm càng thêm sâu, có chuyện gì? Phải chăng liên quan đến Bạch Hàn Vĩ?
Thay đồ, Ngôn Hạ lái xe đến điểm hẹn. Thời điểm y đến, Khê Vĩ đã ngồi đợi từ lâu. Thấy y đến gần, Khê Vĩ lập tức đứng lên.
"Chào Ngôn thiếu"
"Ừm, chào Khê thiếu, mời cậu ngồi."
Ngôn Hạ vờ như không nhìn đến nôn nóng của Khê Vĩ, y như thường gọi nước, đợi người mang nước ra rồi mới hướng Khê Vĩ đã muốn chết vì vội hỏi.
"Hôm nay Khê thiếu gọi tôi ra đây là có việc gì?" Ngôn Hạ cười cười.
"Tôi nghe Thâm bảo anh đang dưỡng Hàn Vĩ?"
Ngôn Hạ nhíu mày, sau đó gật đầu.
"Tôi không biết, tôi nghĩ gần đây Thâm có vẻ rất thường cùng anh ngoạn Hàn Vĩ?" Khê Vĩ bối rối nói.
"Ý của cậu đây là?" Ngôn Hạ nghi hoặc hỏi.
"Tôi... Tôi thấy Thâm gần đây rất quan tâm đến Vĩ, đã tình cờ tôi nghe thấy anh ấy gọi cho ai đó hỏi thăm tình hình của Hàn Vĩ"
Ngôn Hạ 'ồ' một tiếng rồi bật cười.
"Ra là Khê thiếu lo lắng người yêu của mình nɠɵạı ŧìиɧ nha?"
"Đúng. Tôi lo lắng. Hơn thế, tôi muốn nói với anh. Thâm đang có kế hoạch đưa Hàn Vĩ trở lại. Tôi vốn không muốn phản bội anh ấy, nhưng hạnh phúc này là tôi khó khăn giành được. Tôi nói anh nhe, hy vọng anh có thể lưu tâm. Chúng ta cùng nhau hợp tác, đôi bên cùng có lợi. Tôi nghĩ, anh chắc hẳn không thích đồ vật của mình bị cướp đi đâu nhỉ?" Khê Vĩ mỉm cười.
"Tôi vì sao tin cậu? Mặc dù tôi biết cậu là chịu khổ diễn kịch 1 năm mới giành được tín nhiệm cùng cưng chiều, thế nhưng vì sao có thể đảm bảo điều cậu nói là đúng? Cậu vẫn có thể kích động tôi, bức tôi vì nóng giận mà xuống tay với Hàn Vĩ, ai biết được, nhỉ?" Ngôn Hạ cười khẽ. Thế nhưng mấy ai biết lòng y sôi như lửa. Cứ tưởng Vãn Thâm đã yên lặng, nào ngờ lại âm mưu cướp đi Hàn Vĩ.

BẠN ĐANG ĐỌC
[ĐM/HOÀN] Tận Cùng Thống Hận
القصة القصيرةTác giả: Havi Nguồn: Internet Tình trạng: End Tag: đam mỹ, cường công-nhược thụ, báo thù, tàn nhẫn lãnh khốc tra công, si tình đáng thương khuyết tật thụ, nhất thụ đa công, SE chính văn/ HE ngoại văn ❌❌❌ Lưu ý: r@pe; SMUT/bạo hành nặng; không dành...