(1)Khai giảng cấp ba mới mấy ngày, Wonbin đã có một bạn cùng bàn mới, chuyển từ lớp 8 sang. Bạn cùng bàn cũ của hắn bởi vì đánh nhau làm người ta bị thương nặng, đã vào cục cảnh sát.
Cậu bạn này đã đủ 18 tuổi, nên phải chịu trách nhiệm với hành vi của mình.
Bạn cùng bàn mới của Wonbin tên là Matthew, nếu chỉ nhìn tên sẽ nghĩ cậu ta là một thiếu niên lịch sự nho nhã.
Thiếu niên bên cạnh nằm sấp trên bàn, ngủ đến say sưa. Mắt Wonbin khẽ liếc qua ba cái khuyên tai màu bạc trên vành tai đối phương, nơi cổ áo sơ mi có thể thấy thấp thoáng hình xăm.
Không nhìn mặt, điểm đáng chú ý nhất của thiếu niên chính là mái tóc của cậu, một mái tóc ngắn màu vàng.
Hiển nhiên, bạn cùng bàn mới chuyển lớp này không phải dạng hiền lành gì.
Có thể thấy được, 'độ bao dung' của cái trường này bao la đến mức nào.
Wonbin chuyển tới đây lúc sắp hết học kỳ hai năm 11.
Wonbin là dạng con ngoan trò giỏi được thầy cô thương yêu.
Hắn không hề có bất mãn gì với trường học hiện nay, ngược lại cảm thấy chơi rất vui.
Cũng là hắn chủ động muốn chuyển tới 'Sân chơi của kẻ có tiền', ngoại trừ mỗi ngày học hành chăm chỉ hướng tới tương lai, thì cái gì cũng có thể xảy ra trong 'Ngôi trường nát'này.
Trong mười tám năm cuộc đời, nhân sinh của Wonbin vẫn luôn nằm trong quỹ đạo, bằng phẳng tiến về phía trước, chưa bao giờ trải nghiệm điều mới mẻ, hắn cảm thấy như vậy thật sự nhạt nhẽo.
Hắn muốn thay đổi khác một chút, thế nên sau khi chuyển sang thành phố mới, hắn đã chuyển đến trường này.
Wonbin từ nhỏ đã như vậy, trông thì rất ngoan ngoãn, nhưng thật ra rất biến thái. Luôn nghĩ cái gì là làm cái nấy, cũng không thèm cân nhắc chuyện đó có hợp tình hợp lý hay không. Tất cả mọi chuyện đều xuất phát từ điểm hắn vui vẻ là được.
Cho dù là cha mẹ Park, cũng không cách nào nhìn thấu trong đầu thằng con trai lớn đang suy nghĩ cái gì.
Nhưng đôi phụ huynh rất chi là văn minh. Chỉ cần không phải giết người phóng hỏa, to gan muốn thử ăn cơm nhà nước nuôi, thì hai người bọn họ vẫn có thể chấp nhận hành vi khác thường của cậu con trai.
Mỗi người đều có quyền lựa chọn cách sống của riêng mình. Con trai Wonbin của bọn họ cũng không ngoại lệ, bậc làm cha mẹ không nên ép buộc con cái phải đi trên con đường mà mình mong muốn.
Còn hơn mười phút nữa tan học, thiếu niên nằm ngủ trên bàn khẽ nhếch miệng, chậm rãi mở căng đôi mắt nhập nhèm.
Vừa mở mắt cậu ta liền nhìn thấy nam sinh đang ngồi bên cạnh mình. Vì thế lập tức tỉnh táo ngồi thẳng dậy, lông mày dựng đứng, hung dữ lườm hắn.
Wonbin thản nhiên quay đi, cúi đầu tiếp tục làm đề thi giáo viên giao cho. Trong đáy mắt của hắn có sự thay đổi cảm xúc rất nhỏ, không biết là đang suy nghĩ cái gì.
BẠN ĐANG ĐỌC
[MATTBIN] Tỏ Tình Mười Lần
Short StoryMatthew: không được, mình thích cậu ta mất rồi.Thật muốn tỏ tình quá!!! 。 Wonbin: trông có vẻ hung dữ nhỉ?Hừm...Nếu khóc thì nhìn có đỡ hung hơn không ta???Đấm một phát, liệu có khóc hay không ta? _______________________________________ Chuyển ver C...