Sau mấy ngày gặp vong nam vào ban đêm, Zephys đã quá quen nên không còn tình trạng đuối sức vào buổi sáng. Chỉ có hôm nào tối thứ 7, biết mai chủ nhật hắn được nghỉ thì người kia mới dẫn Zephys đi chơi đêm ở đâu đó. Chuyện này diễn ra liên tục trong một tháng suôn sẻ. Nhưng hiện tại đã là tháng đi học thứ 2, chuẩn bị vào kì thi đầu tiên nên lượng bài tập cùng với thời lượng ôn tập rất nhiều khiến Zephys mệt mỏi. Cộng thêm với đêm còn hú hí với tên "Chồng" kia nên hắn càng thiếu sức sống. Có vẻ người nọ đã tự nhận thức được việc đó. Một đêm gã đã không đến, Zephys học xong ngủ ngon và nạp đủ năng lượng cho sáng hôm sau. Đêm tiếp theo gã cũng không xuất hiện, Zephys thấy hơi lạ nhưng vẫn cứ là ngon giấc. Đêm thứ ba, gã biệt tăm, Zephys nghĩ có điều gì không ổn, thức đến nửa đêm rồi tự giục bản thân đi ngủ. Và đến đêm thứ 5, Zephys cảm thấy có chút giận hờn, hắn chửi rủa:
- Biến thì biến luôn đi! Đừng có xuất hiện trước mặt tôi! Tôi sẽ đấm cho anh chết thêm lần nữa!....
Hắn chửi, chửi nhiều nhưng người nọ vẫn không xuất hiện. Laville ở cách phòng Zephys một tầng cũng phải chạy xuống kêu:
- Ê, có chuyện gì mà mày hét kinh vậy Zephys? Mở cửa ra coi!
- Đéo có gì! Mày lượn về phòng đi!- Zephys giận cá chém thớt đuổi luôn cả Laville.
Zephys cứ hậm hà hậm hực cả ngày hôm sau nên bạn bè ai cũng né, đến bữa cơm cũng bị bố mẹ nhắc nhở. Đến tối hắn nằm bình tĩnh lại nghĩ nay mình có phần quá đáng thật. Nhưng sao tâm trạng hắn lại xấu thế? Zephys không hiểu nổi mình, hắn lên mạng hỏi:
- Tôi chỉ mới không gặp được người làm phiền mình mấy ngày mà rất khó chịu. Có thể cho tôi biết tôi bị làm sao được không?
#L1: Chà, cậu chưa yêu đương bao giờ sao? 😂
#L2: Đơn giản, cậu chỉ cần làm tình với người làm phiền kia là xong😌.
#L3: Tương tư đây chứ còn gì nữa😚😚😚.
.....
Lướt bao nhiêu cái comment là Zephys lo sợ bấy nhiêu. Ủa lẽ nào hắn thích tên kia thật sao?! Nhưng gã là ma đó, hơn nữa còn là đàn ông cơ mà! Làm sao chuyện này có thể thành sự thật?! Chỉ còn một cách thôi! Zephys hạ quyết tâm. Tối nay người kia lại không đến, Zephys dán một dòng chữ to đùng lên tường ghi:"Người đang cáu âm binh chớ phiền", sau đó đánh một giấc ngon lành đến ngày hôm sau.
- Ê Murad, mày cho tao mượn mấy bộ đồ ngầu ngầu, mặc một cái là các em đổ điêu đứng đi.- Zephys nhướn lên thì thầm với Murad.
Murad quay xuống khó hiểu. Đương nhiên vì bình thường Zephys có biết diện dàng là gì đâu, hắn được cho là có thể nhìn được bởi cái mặt hắn đẹp thôi chứ phong cách ăn mặc đã tàn mà cái mặt còn xấu nữa thì thứ gì chịu nổi. Nhưng nghe vế sau lại bảo các em đổ thế là Murad sáng cả con mắt, anh quay cả người về đằng sau tra khảo:
- Nói nghe coi, đi hẹn hò với em nào? Hay mày đi vào bar bay lắc?
Zephys giật mình nhưng ngay sau đó liền gật đầu lia lịa cho qua:
- Ừ ừ mày nghĩ thế nào tuỳ mày, tóm lại là tao đi với gái được chưa? Tối nay nhờ mày lên đồ cho tao với cả gọi điện xin bố mẹ tao cho tao ngủ nhờ nhà mày cái.