CHAP 34: chăm sóc người bệnh

45 5 0
                                    

* ôi đầu mình đau chết mất *

Vỹ Dạ xoa xoa thái dương ngồi dậy sau đêm say kia, nàng nhìn xung quanh thì thấy mình đang nằm trong căn phòng của mình, nhưng có bóng dáng của người con gái nào đó đang nằm ở dưới sàn nhà

* là Lan Ngọc sao? em ấy đã đưa mình về?*

* sao lại nằm dưới sàn thế kia *

Vỹ Dạ xem đồng hồ thì thấy đã gần 9 giờ rồi, nàng đi xuống giường đưa tay gọi cô dậy

" dậy đi Ngọc, dậy về nhà đi sáng rồi "

Lan Ngọc lò mò ngồi dậy dụi dụi mắt

" nhanh đi về "

" dạ "

Lan Ngọc đứng dậy chuẩn bị đi liền ngã lăn ra, Vỹ Dạ nhanh chóng chạy lại đỡ cô, lúc này mới thấy cả bàn tay cô đầy máu càng khiến nàng lo lắng hơn

" em bị sao vậy? "

" em chóng mặt với mệt quá "

" đừng có giả vờ nha "

" em nói thật mà "

thấy cả người Lan Ngọc nóng ran lên nàng mới tin, Vỹ Dạ liền lo lắng đưa cô lại giường nằm

* chắc do có rượu bia mà lại nằm dưới sàn nên bệnh mất rồi *

Vỹ Dạ đi vệ sinh cá nhân, tắm rửa thay một bộ đồ thoải mái rồi đi lấy nước ấm cùng cháo với ít đồ gì đó để băng cái tay cho Lan Ngọc

đang dùng khăn lau người cho cô thì điện thoại nàng reo lên

D" em nghe ạ "

" sao giờ này em chưa đến nữa Dạ?"

D" ôi chết, em quên mất, nhưng nay em có việc bận, anh cho em off một hôm nha, mai dồn cho em "

" dù gì cũng không quan trọng nên thôi, em ở nhà cũng được, mai dồn lịch không sao "

D" em cảm ơn anh "

" tự dưng qua đây ngủ làm cái gì giờ hành xác mình như vậy nè "

Vỹ Dạ vừa lau người cho cô vừa mắng cái con người đang nằm trên giường của mình

" ngồi dậy ăn miếng cháo đi em "

" đỡ em "

Lan Ngọc đưa tay mình lên giọng thiều thào nói, Vỹ Dạ nắm lấy nhẹ nhàng từng chút đỡ cô dậy rồi đúc từng muỗng cháo cho cô ăn

" khụ khụ "

đang ăn Lan Ngọc ho vài tiếng cháo văng khắp nơi làm Vỹ Dạ tức giận nhưng vẫn kìm chế và lại tiếp tục đúc cô ăn

ăn xong nàng lấy thuốc cho cô uống

" uống thuốc vào rồi tự thay đồ được không?"

" hông được, em ngồi dậy không nổi miếng nào "

" bệnh chứ có phải liệt đâu trời "

" mệt nhắm "

" rồi giờ sao?"

" để em như vậy cũng được ạ "

" bệnh mà hỏi cái gì trả lời cái đó nhanh thật "

" nói chuyện nhiều cũng làm em mệt lắm chứ "

GHÉT NHƯNG LẠI LÀ YÊU( DẠ NGỌC )Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ