## Chương 17: Bước Thứ Mười Bảy Cứu Vớt

97 6 0
                                    

Có tiền thật là tốt, chỉ cần một cuộc điện thoại là có thể khiến bác sĩ tự mình đến khám, không cần chịu đựng cảnh ồn ào nhốn nháo.

Chung Nguyệt chỉ khóc một chút ở phòng bếp, ngồi vào trong xe, cảm xúc liền bình thản lại. Cô xoa gói khăn giấy ướt mà Phó Vinh ném tới, từ từ lau sạch bột mì trên mặt, nhưng lòng vẫn cảm thấy xấu hổ không nguôi.

Thật sự mất mặt quá.

Nhớ lại những lời vừa nói, Chung Nguyệt chỉ muốn nhảy ra khỏi xe, đào một cái hố và tự chôn mình vào đó.

Vì xe cách âm rất tốt, không nghe thấy âm thanh bên ngoài, sự im lặng giữa hai người trong xe trở nên rõ ràng hơn bao giờ hết. Chung Nguyệt mân mê đầu ngón tay , nhìn Phó Vinh từ phía bên, rồi nhìn ra ngoài cửa sổ, quay đi quay lại ba bốn lần, cuối cùng nói thẳng:

"Em uống thuốc là được, không cần đi bệnh viện."

Phó Vinh tập trung lái xe, không nói gì. Lúc này, trong lòng anh không hề bình tĩnh như vẻ ngoài. Anh cảm thấy Chung Nguyệt không giống những người phụ nữ khác trước đây, không hiểu chuyện tình dục, cũng không kiên nhẫn trong chuyện giường chiếu. Anh bực bội vì không nghĩ rằng cô sẽ bị bệnh.

Phó Vinh đưa Chung Nguyệt đến bệnh viện, sau đó lái xe rời đi. Hai người đi ngược chiều nhau, không ai lưu luyến gì ở người kia.

Không biết là bệnh viện sắp xếp hay Phó Vinh yêu cầu, trong quá trình khám bệnh có một nữ hộ sĩ đi cùng và phụ trách chạy việc vặt. Chung Nguyệt đưa chứng minh nhân dân, sau đó vào phòng khám. Phòng khám được bố trí giống như toàn bộ tòa nhà bệnh viện, nhẹ nhàng, tối giản, thiết bị cao cấp, ánh đèn rộng thoáng, hoàn toàn đối lập với bệnh viện trước đây giống như một lò mổ.

Bác sĩ phụ khoa là một người đàn ông hơn ba mươi tuổi, đeo kính, lịch sự văn nhã. Khi trò chuyện với bệnh nhân, giọng nói nhu hòa, như đang nói chuyện với bạn bè. Sau khi kiên nhẫn lắng nghe, Chung Nguyệt nói nhiều hơn, trong đó có cả chuyện phòng the.

Bác sĩ vốn đã tan ca, nhưng nhận được thông báo từ cấp trên rằng có một khách VIP, nên anh phải quay lại. Bệnh viện tư là như vậy, luôn sẵn sàng phục vụ người có tiền. Thực ra không cần lãnh đạo dặn dò, anh cũng biết Phó Vinh quan trọng như thế nào. Anh đã nghe nói Phó Vinh là nhà đầu tư lớn nhất của bệnh viện, nhiều thiết bị y tế đều là nhờ anh giúp đỡ, mới khiến chính phủ có thể giá thấp tiến cử tài nguyên nước ngoài. Nhưng người đàn ông tài giỏi như vậy lại thích ngược đãi phụ nữ.

Chung Nguyệt nằm trên ghế mềm, mở hai chân, nhìn chằm chằm trần nhà. Cô dường như không có cảm giác gì về việc khám bệnh, như thể đã quen với việc mở chân trước đàn ông. Sau khi kiểm tra xong, Chung Nguyệt thấy biểu cảm của bác sĩ hoàn toàn khác lúc trước, trông rất nghiêm trọng.

"Có nghiêm trọng không, bác sĩ Cao? Anh cứ nói thẳng với tôi."

"Cô không cần lo lắng, ngày mai xét nghiệm ra kết quả, mới biết chắc được. Tôi là bác sĩ, vẫn muốn nhắc nhở cô và bạn trai, tư thế và số lần quan hệ nên điều chỉnh, không nên quá kịch liệt hay thường xuyên. Cô nói trước đây từng uống thuốc tránh thai khẩn cấp, cơ thể không thoải mái, kinh nguyệt chậm lại một thời gian, sau đó mới chuyển sang thuốc tránh thai hàng ngày. Tôi khuyên bạn trai cô sử dụng bao cao su, như vậy tốt nhất cho sức khỏe của cô."

Pháo hôi nữ cứu vớt nam chủ lịch hiểm ký (CaoH)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ