### Chương: Xoay Vòng Trong Đêm
Tối hôm đó, Pond trở về nhà với tâm trạng nặng trĩu. Hình ảnh Phuwin đứng lạnh lùng và sự im lặng đầy đau đớn của cậu vẫn hiện rõ trong tâm trí anh. Pond biết rằng những lời xin lỗi đơn giản không thể sửa chữa tất cả, và hành động của anh còn phải chứng minh bằng sự thay đổi thực sự.
Sau khi ăn tối, Pond lại một lần nữa suy nghĩ về cách để chuộc lỗi với Phuwin. Anh không thể tiếp tục sống trong tình trạng này. Anh cần phải tìm cách để cho Phuwin thấy rằng anh sẵn sàng làm bất cứ điều gì để cứu vãn mối quan hệ của họ.
Khi đêm xuống, trời đã tối đen và gió lạnh thổi qua các con phố. Pond không có tâm trạng để ra ngoài đi dạo hay làm gì khác. Anh quyết định sẽ viết một bức thư để gửi cho Phuwin vào sáng hôm sau, với hi vọng rằng những suy nghĩ chân thành của mình có thể giúp cậu hiểu hơn về tình cảm của anh.
Bức thư được viết với tất cả sự chân thành của Pond:
---
**Gửi Phuwin,**
**Tao viết những dòng này với tất cả sự thành tâm. Tao biết những gì tao đã làm là sai, và mày có quyền giận tao. Nhưng tao xin mày hãy hiểu rằng mọi hành động của tao chỉ xuất phát từ tình yêu quá lớn mà tao dành cho mày.**
**Tao biết rằng việc xin lỗi không thể xóa nhòa được những tổn thương mà mày đã chịu đựng, nhưng tao sẽ làm bất cứ điều gì để chứng minh rằng tao có thể thay đổi. Tao cần thời gian để làm điều đó, nhưng tao hứa sẽ không bao giờ từ bỏ mày.**
**Tao hy vọng mày sẽ cho tao một cơ hội để sửa sai và làm lại từ đầu. Mày không cần phải trả lời ngay, chỉ cần mày biết rằng tao yêu mày và sẵn sàng làm bất cứ điều gì để mày cảm thấy hạnh phúc.**
**Tao chờ đợi mày,**
**Pond**
---
Đặt bức thư vào phong bì, Pond quyết định sẽ đến nhà Phuwin vào sáng hôm sau để đưa thư trực tiếp cho cậu. Nhưng trước tiên, anh cần phải nghỉ ngơi để có sức đối diện với mọi thử thách phía trước.
Khi đã khuya, Pond cảm thấy mệt mỏi và cần tìm một nơi yên tĩnh để nghỉ ngơi. Anh quyết định vào phòng mình và cố gắng chợp mắt. Tuy nhiên, giấc ngủ không đến dễ dàng. Những suy nghĩ về Phuwin và sự lo lắng về tương lai cứ xoay vòng trong đầu anh.
Tuy nhiên, khi ánh đèn trong phòng dần nhạt đi, Pond cuối cùng đã thiếp đi trong giấc ngủ nặng nề. Trong giấc mơ, anh thấy hình ảnh Phuwin, mỉm cười và chấp nhận lời xin lỗi của anh. Đó là hình ảnh mà anh mong mỏi nhất.
Khi đêm khuya đã qua, Pond vẫn ngủ say sưa, ôm gối vào lòng như thể đang ôm lấy Phuwin. Anh cảm thấy một chút yên bình trong giấc ngủ, như thể trong tâm trí mình, Phuwin vẫn đang ở cạnh bên, không còn xa cách.
Đến sáng hôm sau, Pond dậy sớm, chuẩn bị để đi gặp Phuwin. Dù chưa biết chắc liệu cậu có chấp nhận lời xin lỗi hay không, nhưng anh quyết tâm sẽ không từ bỏ. Anh hy vọng rằng với bức thư chân thành và sự nỗ lực không ngừng, Phuwin sẽ hiểu được tình cảm của anh.