Chương 5: Hoàng hôn trong đêm tối

49 7 2
                                    

Hắn biết rõ bản thân không thể giấu mãi chuyện này. Biết rõ nhất vào cái ngày hắn gặp anh đầu tiên, anh luộm thuộm nằm trên cát, dáng vẻ vô cùng lê thê khiến hắn không khỏi xót xa mà gọi anh rất khẽ.

Anh không khuất phục trước bọn chúng do tự ái sao? Anh chịu để bản thân bị chà đạp chỉ vì lo cho người khác à?

Ngay khi mũi dao cắm thẳng xuống hai tay anh, hắn như điên muốn lao vào cắn xé từng tên đang làm tổn hại đến anh.

Hắn không cho phép bất kì một dấu vết đau đớn nào được in hằn trên da người đó. Lúc đó chỉ đành nghiến chặt răng đứng phía xa, thấy rõ anh đang bị giằng xé nhưng chưa thể ra tay khiến hắn nắm chặt bàn tay như muốn bóp nghẹn cả xương bên trong.

Đôi mắt lạnh lùng nhìn từng tên đạo tặc đang chuẩn bị vác phạm nhân về thì hắn không còn muốn nhịn nữa. Lập tức một mũi tên được bắn ra, trúng ngay lưng của một tên, dáng vẻ đau đớn đó loạng choạng mất phương hướng mà thả cô gái kia xuống. Rồi lại thêm một mũi nữa bắn trúng tên kế bên, hắn vẫn không dừng lại, vẫn kêu bắn thêm vài mũi.

Hắn mang danh là thân phận Bảo Hộ, nếu không thể bảo vệ được người hắn thương thì còn nghĩa lý gì. Ngay khi mũi tên được bắn ra hắn đã mang bảo hộ lên ba con người yếu đuối kia, tuyệt nhiên không muốn anh bị thêm một vết thương nào nữa.

Rồi hắn xung phong đi trước kiểm tra.

Đầu tiên là chàng trai đang quằn quại trên đất, trên tay hiện ra gân xanh vô cùng rùng rợn. Cậu ta bị trúng độc của một loài bò cạp trên sa mạc, thông thường bị bắt rồi vắt kiệt độc ra, thấm trên từng mũi vũ khí để tăng sát thương. Độc này chỉ để hành hạ người ta trong một khoảng thời gian, không có yếu tố giết người ngay lập tức.

Sau đó thấy cô gái tóc hồng vẫn đang mơ màng nhìn về phía hai người, liền cởi dây trói mà hỏi thăm. Cô bé chỉ bị trầy xước nhẹ nên không nghiêm trọng như cậu trai kia nhưng do chịu cái nắng quá lâu nên đã ngất xỉu.

Rồi hắn nhanh chân chạy về phía người đàn ông kia. Dùng dao cắt dây trói rồi đỡ anh dậy, dùng tay phủi cát ra khỏi mặt anh. Cảm thấy bản thân chưa thể cứu anh sớm hơn, chỉ có thể bất lực để tên kia ra tay tàn bạo với đôi tay đáng thương ấy.



Hắn chỉ thấy bóng lưng Ratio ở phía xa, đang nói chuyện với những cậu thanh niên kia. Cũng muốn có thể gần gũi trò chuyện thoải mái, nhưng như vậy thì sẽ khiến anh ấy nghi ngờ mất. Hắn chỉ đành mang cái cớ hỏi thăm để tiếp cận anh từ từ, nhưng ngay khi đụng vào đôi mắt hoàng hôn kia khiến hắn đúng là không thể rời mắt được.

Thế là nguyên đêm đó, mắt hắn cứ mải nhìn về phía anh. Biết rằng như vậy sẽ khiến ai đó khó chịu nhưng hắn không dừng được. Ngỡ như chỉ dừng một chút thôi là anh sẽ đi mất, lại lấy thêm cái cớ quan tâm để nhìn thêm một chút.

Ratio có đôi mắt quá đỗi xinh đẹp, như một hoàng hôn thu nhỏ trên khuôn mặt thanh tú kia. Nó níu kéo ánh nhìn của một kẻ si tình ngây ngô, dường như muốn đối phương nhìn hoài không buông.

Người ta hay miêu tả hắn như một tên công tử với mái tóc vàng như nắng sớm, khuôn mặt đẹp trai nhưng pha thêm chút tính cách trêu đùa. Hắn sinh ra đã không thể có hạnh phúc trọn vẹn, không còn người thân máu mủ nào ở bên hắn. Phải lang thang ở chốn cuộc đời với cái danh " Nô lệ người Avign cuối cùng", mỗi đêm đều thầm cầu nguyện với mẹ Gaiathra hãy ban cho hắn chút may mắn còn lại.

[AVENTIO] Tận cùng nơi vĩnh hằng.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ