Chương 12

8 3 0
                                    

Vô Cữu nghe thấy tiếng gì đó như nữ nhân đang làm gì đó không đúng đắn liền nhìn sang tivi, phim " hành động tình cảm", nàng thoáng chút ho nhẹ. Quỳnh Anh thấy tự nhiên quần nàng nhô lên thì thấy lạ, bên tai cô có tiếng gì đó nên đã ngẩn lên nhìn, cô vội cầm điều khiển tắt đi. Lúc nãy do cô đang tìm phim thì Vô Cữu ra, cô lo ngắm nàng mà không hề để ý đến tivi chiếu thứ gì, Vô Cữu liền dùng khăn che giữa hai chân.

- Tôi vào trong chút

- Hả à ùm

Quỳnh Anh hơi tò mò nàng che giấu thứ gì đó, Vô Cữu quay người đi vào thật nhanh trong phòng tắm, cô nằm xuống giường chạm tay vào thứ gì đó trên đầu tủ, cô xoay người liền thấy cửa kính phòng tắm từ mờ thành nhìn rõ, Quỳnh Anh thấy rõ Vô Cữu đang cởi quần ra.

Quỳnh Anh đơ ra nhìn thứ đó trên người Vô Cữu, mặt cô nóng bừng lên khi thấy nó, cô hoàn hồn lại mới nhớ ra nàng là nữ nhân mà? Sao lại có thứ của nam nhân chứ? Rõ ràng trên sách vở và những bộ phim " hành động hạnh phúc" chỉ có nam nhân làm..làm thế nào nữ nhân lại có được chứ? Bên trên rõ ràng là nữ nhân, Quỳnh Anh đưa tay che miệng mình lại liền co người quay lưng với cửa phòng tắm.

Lát sau, Vô Cữu đi ra thì thấy cửa phòng tắm chuyển sang kính trong liền trầm mặt, Quỳnh Anh nhắm mắt lại không dám thở mạnh, nàng đi đến bên giường rất gần khiến cô nằm yên, Vô Cữu liền cúi xuống nhìn cô liền lặng lẽ đưa tay vào váy của của Quỳnh Anh, cô nắm chặt góc gối.

- Nếu không tỉnh dậy thì đừng trách

Quỳnh Anh không đáp, Vô Cữu nàng nói là làm liền không nói lời hai xé rách chiếc váy mà cô mặc, Quỳnh Anh bật dậy nắm tay của nàng, Vô Cữu liền giữ cằm nữ nhân trước mắt.

- Cô thấy gì rồi?!

- K..Không gì cả

- Đừng để tôi phải mạnh tay

- T...Tôi chỉ thấy c...cái đó của cô thôi

Vô Cữu trầm mặt nhìn cô, Quỳnh Anh sợ đến mức trắng bệch nhìn nàng, Vô Cữu thở nhẹ rồi từ tư buông cô ra, tay nàng kéo chăn che phần dưới của Quỳnh Anh lại.

- Nếu chuyện này mà bị bại lộ, người đầu tiên tôi tìm là cô nghe rõ chưa?!

- R...Rõ rồi

Vô Cữu không nói gì đứng dậy đi xuống lầu, Quỳnh Anh liền buông mọi cảnh giác nằm phịch xuống giường cố gắng điều chỉnh lại nhịp thở, cô không ngờ nàng tức giận nhìn đáng sợ so với vẻ điềm đạm.

Vô Cữu rót cốc nước lạnh rồi uống, gân xanh trên trán cũng vì nước lạnh mà dịu đi vài phần, nàng lên lầu nhìn thứ Quỳnh Anh đang lau mắt, Vô Cữu đi lại chỗ cô ngồi xuống.

- Xin lỗi, lúc nãy lớn tiếng với cô

- K..Không sao, do tôi

Vô Cữu đưa tay lên đỉnh đầu của cô rồi xoa xoa nhẹ an ủi, Quỳnh Anh nhìn nàng khác với lúc nãy, Vô Cữu xoa xoa, cô liền cầm tay nàng phồng má.

- Rối tóc

- Đừng khóc nữa

- T..Tôi hỏi em cái này được không?

Bạch Liên Dẫn LốiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ