Trong ánh sáng mềm mại của buổi chiều muộn, không gian như lắng đọng lại. Mỗi hơi thở của Ly Luân và Chu Yếm hòa quyện vào nhau, giống như một bản nhạc êm dịu đầy tình cảm, không vội vã, không có sự xô bồ. Chỉ có họ và thế giới nhỏ bé của riêng mình.
Ly Luân đứng đối diện với Chu Yếm, đôi mắt giao nhau, nhìn thấu mọi cảm xúc mà họ đều đang cố giấu kín trong lòng. Khoảnh khắc này, tất cả những gì họ đã trải qua, những nỗi đau và sự kiên cường, đều không còn quan trọng nữa. Cảm giác mong mỏi, khát khao được gần gũi, được chia sẻ, đã khiến không gian trở nên căng đầy.
" Chu Yếm…"Giọng Ly Luân trầm thấp, như thể đang thổ lộ một bí mật mà hắn chỉ dám chia sẻ với người này. "Ta không thể sống thiếu ngươi."
Chu Yếm không trả lời ngay, chỉ bước lại gần hơn, đôi mắt sâu thẳm nhìn vào Ly Luân như thể muốn thấu suốt mọi tâm tư trong lòng hắn. Hắn chậm rãi đưa tay lên, vuốt nhẹ những sợi tóc rối của Ly Luân, cảm nhận từng hơi thở ấm áp của đối phương.
"Ta cũng vậy." Chu Yếm thì thầm, giọng nói ẩn chứa một nỗi khát khao khó tả. "Bất kể thế nào, ta sẽ không để ngươi rời xa ta nữa."
Cảm giác ấy dâng trào trong lòng, khiến cả hai không thể chịu đựng được nữa. Ly Luân, dù có chút lo sợ, nhưng lại không thể cưỡng lại được sự thôi thúc từ sâu trong trái tim mình. Hắn tiến lại gần Chu Yếm, đôi tay bắt lấy vai hắn, kéo hắn vào một nụ hôn nhẹ nhàng, ấm áp, như thể muốn chứng minh rằng tất cả những gì họ đã vượt qua đều không phải là vô nghĩa.
Nụ hôn ban đầu như một lời hứa, không vội vã, không gấp gáp. Chỉ là sự hòa quyện của hai tâm hồn đã quá quen thuộc với nhau, như là một bản tình ca không lời, với từng nốt nhạc nhẹ nhàng vẽ nên khung cảnh yêu thương tuyệt vời.
Khi Ly Luân nhẹ nhàng đẩy Chu Yếm ra một chút, ánh mắt họ lại tìm thấy nhau. Một sự kết nối thầm lặng nhưng mạnh mẽ, như thể thế giới xung quanh họ đã tạm ngừng lại, chỉ còn lại hai người, trong khoảnh khắc này.
"Đừng lo lắng." Chu Yếm mỉm cười, đôi môi anh sát gần tai Ly Luân."Chúng ta đã đi cùng nhau đến đây rồi, không gì có thể chia cắt chúng ta."
Ly Luân cảm nhận được sự dịu dàng từ người trước mặt, trái tim hắn đập nhanh hơn, nhưng trong lòng lại tràn đầy sự an yên kỳ lạ. Mọi lo âu đã tan biến, chỉ còn lại sự vững chãi và tình yêu.
"Vậy thì, sau này ngươi cũng chỉ có thể yêu mỗi ta thôi." Ly Luân thì thầm, không cần phải nói thêm gì nữa.
Cảm giác ấm áp lan tỏa trong họ, dần dần xâm chiếm toàn bộ căn phòng. Mỗi khoảnh khắc họ bên nhau như một kỷ niệm vĩnh cửu, như thể vũ trụ này đã tạo ra chỉ để hai người họ yêu nhau, bảo vệ nhau.
Không cần phải nói nhiều, mọi thứ đã rõ ràng trong từng ánh mắt, từng cử chỉ dịu dàng. Họ đều hiểu rằng, trong thế giới rộng lớn này, chỉ có nhau là đủ.
Từ khi Ly Luân trở lại, một sự căng thẳng lạ thường bao trùm giữa họ. Mỗi cái nhìn, mỗi cử chỉ của hai người đều mang theo những cảm xúc không thể tả thành lời. Họ đứng đối diện nhau, không cần phải nói gì nhiều, chỉ có những ánh mắt giao thoa đầy ý nghĩa, như thể mọi thứ đã được quyết định từ lâu.
Ly Luân tiến lại gần Chu Yếm, từng bước chân như thấm đẫm sự kiên quyết và sự khát khao vô tận. Bàn tay hắn chạm nhẹ vào cằm của Chu Yếm, nhẹ nhàng nâng mặt hắn lên, ánh mắt hai người không rời nhau một giây.
"Chu Yếm…" Giọng Ly Luân trầm thấp, như thể hắn đang thì thầm một lời thề nguyền. "Ngươi đã biết, cả cơ thể lẫn trái tim này, đều chỉ thuộc về ngươi."
Chu Yếm không trả lời, chỉ cảm nhận được sự mãnh liệt trong từng hơi thở của Ly Luân, khiến tim hắn đập mạnh hơn. Hắn nghiêng người về phía Ly Luân, hơi thở của họ gần kề nhau, khiến không gian giữa họ như bị nén lại bởi sự khao khát và mong muốn không thể chối từ.
"Ta biết...."Chu Yếm thì thầm, lời nói nghẹn lại trong cổ họng hắn, nhưng ánh mắt đầy lửa cháy của hắn không hề lừa dối. "Ta đã đợi khoảnh khắc này quá lâu.
Ly Luân nở nụ cười, nhưng không phải là một nụ cười dịu dàng. Nó đầy sự quyến rũ và khát khao, khiến Chu Yếm không thể chịu đựng được nữa. Hắn không nói gì, chỉ đơn giản là hôn Ly Luân một cách mạnh mẽ, đôi môi chạm vào nhau như thể muốn hòa làm một.
Khoảnh khắc này, cả hai như hòa nhập vào nhau, không còn rào cản, không còn giới hạn. Mỗi cử động, mỗi ngón tay vuốt ve, đều chứa đựng một tình yêu sâu sắc và nỗi khát khao mãnh liệt không thể dừng lại.
Họ quấn quýt trong vòng tay nhau, mỗi cú chạm nhẹ, mỗi cái siết chặt đều làm cho ngọn lửa trong lòng họ thêm bùng cháy. Từng giây phút trôi qua, cảm xúc dâng trào, như thể không có gì trên thế gian này có thể ngăn cản được họ.
Ly Luân áp mình vào người Chu Yếm, cơ thể họ chạm vào nhau đầy ám ảnh, như thể tất cả những gì họ đã trải qua đều chỉ là thử thách để đến được khoảnh khắc này.
"Ngươi muốn ta như thế nào, Chu Yếm?" Ly Luân thì thầm, hơi thở nóng bỏng của hắn vờn quanh cổ Chu Yếm, giọng nói đầy sự mê hoặc và lôi cuốn.
"Ta muốn ngươi hoàn toàn, Ly Luân."Chu Yếm đáp lại, giọng nói khàn đặc, hơi thở dồn dập.
Và như thế, trong một khoảnh khắc tràn ngập đam mê và tình yêu, tất cả những gì họ cần là nhau. Không lời nói, không điều kiện, chỉ còn lại sự hòa quyện giữa hai trái tim và hai linh hồn đã từng xa cách, giờ đây lại hoàn toàn thuộc về nhau.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ FANTIC LY CHU ] - LAN NHÂN NHỨ QUẢ
Fiksi PenggemarNhưng thật ra, giữa yêu và hận của họ, còn có một phần oán khí, không nơi gửi gắm, không có đối tượng cụ thể, chỉ có thể tự dằn vặt chính mình. "Vì yêu mà sinh sầu lo, vì yêu mà sinh sợ hãi. Nếu rời bỏ được tình yêu, sẽ không còn sầu lo, cũng chẳn...