Chương 4

361 61 17
                                    

-          Này bạn... cái này...

________________________________________________________

Thấy cậu ta bối rối tôi mới tỉnh từ cơn mê ra, nghe tiếng ồn ở ngoài liền nhớ ra mình đang thê thảm đến mức nào.

Converse trắng vẫn cứ lắp bắp nhìn tôi nói không nên một câu hoàn chỉnh.

"Mấy đứa con gái vào nhà vệ sinh nữ bắt nó ra đây đi." Ở bên ngoài đã có tiếng la hét.

Converse trắng trợn tròn mắt nhìn tôi, liệu hắn có hét lên không? Thấy có vẻ không ổn tôi liền chạy lại dùng một tay bịt cái miệng đang há của hắn ta lại, tay còn lại đưa lên miệng mình ra hiệu im lặng. Converse rất biết điều im lặng ngậm miệng.

"Nó không có trong nhà vệ sinh nữ."

"Rõ ràng tao thấy nó chạy vào đây."

"Kiểm tra bên nam luôn đi, con nhỏ này liều lắm!"

Tim tôi bắt đầu đập thình thịch khi nghe bọn chúng nói chuyện, kiểm tra cả bên nam thì toi mất.

Tiếng bước chân vang lên đều đều ở khu vệ sinh nam làm mồ hôi tôi không ngừng đổ, cảm giác lưng lạnh buốt theo từng bước chân ấy.

Converse trắng tất nhiên cũng có nghe thấy, hắn ta chỉ giương mắt có tia thú vị nhìn tôi. Ánh mắt đó là ý gì chứ? Tôi nhíu mày, mím môi nhìn hắn, bên tai vẫn là tiếng bước chân càng lúc càng rõ.

Bàn tay tôi vô thức siết chặt.

"Ê! Có cửa thông gió bên này, con nhỏ chắc đã trèo qua đây chuồn rồi!"

"Đúng là không coi thường nó được, đi thôi. Lần sau nhất định sẽ cho nó một trận."

Tiếng bước chân và tiếng nói chuyện xa dần tôi liền thở phào nhẹ nhõm. Cả người xụi lơ tựa vào cánh cửa.

Tách!

Tôi chưa thả lỏng người được bao nhiêu liền nghe thấy âm thanh lạ cùng đèn nháy. Ngước mắt nhìn liền thấy converse trắng tay cầm điện thoại, miệng cười nửa miệng rất gian xảo. Hắn ta chụp hình tôi.

"Tôi thích bạn thật đó! Bạn cũng ghê gớm thật." Hắn ta nhìn chiếc điện thoại đời mới cười cười nói.

"Cậu làm gì đấy?" Tôi nhíu mày hỏi lại.

"Làm gì? Không phải bạn đã thấy sao? Chụp hình đấy, con gái bây giờ còn cả gan đẩy cửa phòng vệ sinh nam để... ngắm nhìn."

Lời hắn nói như đấm vào tai tôi. Lúc này tôi mới phát giác bản thân còn "ẩn trú tạm thời" ở phòng vệ sinh nam.

Trời ạ! Còn đâu thể diện chứ. Đã vậy... đã vậy còn...

Lạy trời, cho con một khe hở dưới lòng đất ngay lúc này.

Tôi mím môi, mặt chắc chắn là đã đỏ ửng như cà chua rồi.

Tôi lật đật đẩy cửa chạy ra ngoài thì cánh tay đã bị bàn tay rắn chắc kéo lại. Hắn ta muốn làm gì vậy?

"Cũng may tôi đã giải quyết xong rồi, nếu không công sức 16 năm trời một phút đã bị bạn đánh vỡ thành trăm mảnh rồi. Nhưng mà tâm hồn tôi bị tổn thương nghiêm trọng vì bạn xông vào đây. Nên không phải cứ vậy mà bỏ đi đâu."

CÒN - MẤTNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ