it's 2am (kaylor) /3.1

214 21 11
                                    

a/n: đây là kaylor au nếu bạn chưa biết.


Những câu chuyện với bối cảnh trường học, thường rất quen thuộc với chúng ta. Trường học, nơi bao nhiêu kỷ niệm được lưu giữ, những kí ức vui, buồn và những thứ tình cảm thời học trò. Câu chuyện diễn ra hết sức đơn giản, nhưng lại không đơn giản chút nào.


Bình thường như bao ngày, ngôi trường X tại đây vẫn mở cửa và đón học sinh. Đây là một ngôi trường, không nói là hạng hạ lưu hay trung lưu, chỉ là nó vừa đủ tiện nghi cho học sinh và giáo viên. Ngôi trường có các câu lạc bộ, sân bóng, thư viện, và nhiều thứ nữa.



Trong khi các học sinh thường thích hoạt động như chạy hay làm hoạt náo viên, những người yêu giao lưu kết bạn với mọi người, thì lại có một số người thích sự im lặng nhưng dễ chịu ở nơi này. Đó là thư viện. Thư viện trường là một nơi có nguồn tài liệu dồi dào, nhưng cũng là nơi thích hợp để tên học sinh nghịch ngợm nào đó đánh một giấc và cúp tiết luôn.


Và Taylor nằm trong số ấy.


Taylor là học sinh mới ở đây, và thứ đầu tiên-cũng là duy nhất- khiến cô chú ý là thư viện. Cô là một thành viên của câu lạc bộ đọc sách và thường xuyên đến thư viện, cô quan tâm đến nó như ngôi nhà thứ hai của mình. Không hiểu vì sao, cô yêu những quyển sách mặc dù chúng cũ nát hay dày đến mức nào, cô không biết. Chỉ là, khi đọc, Taylor như sống trong những quyển sách, đóng vai làm những nhân vật trong đó và làm cô trở nên chín chắn hơn qua những bài học mà truyện đã đưa ra.


Đó cũng chỉ là một ngày mà Taylor ngồi trong một góc bàn, đeo cặp kính to bản màu đen mà chỉ khi đọc mới dùng, đọc cuốn "Staring Role" của Kate Heloise.


"Bạn ghét cái cách mà anh ấy đối x vi bạn, một cách mà bạn không hề xng đáng vi nó, nhưng bạn yêu anh ấy, và bạn không thể bỏ anh ấy một mình. Bạn mong rằng, một ngày nào đó bạn có thể thay đổi được con người của anh ấy hiện tại nhưng s thật lại cho bạn câu trả li đối ngược vi th bạn muốn. Một cách chầm chậm, bạn thấy mình cũng giống như anh ta, tr thành một ai đó khác. Bạn cảm nhận mọi th giả dối, bạn tr thành lạnh lẽo vô tâm vì không muốn phá v nhng gì bạn đang có vi anh ta, kể cả đó chỉ là nhng đụng chạm vô nghĩa. Bạn yêu anh ấy, bạn yêu anh ấy rất nhiều, bạn t chối nó vi người khác ngoại tr bản thân mình, bạn tìm thấy mình bị tổn thương nhưng lại chẳng làm gì. Bạn biết rằng nếu bạn để anh ấy đi, anh ấy sẽ mạnh mẽ tr lại rất nhanh, vì tất cả nhng gì bạn làm là một vai diễn giúp đ, bạn để anh ta đi và tìm "ánh sao của đi mình". Nên bạn lại, bạn cố gắng hết sc để tận hưởng, để "s dụng" anh ta như nhng gì anh ấy làm vi bạn. Nhưng khi bạn đã chịu đng đủ, nó rất đau. Đi, hoặc lại, đó là la chọn của bạn."

voicemail. [tập truyện ngắn]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ