Từ đầu đến cuối cái vị gọi là người quen của Khải Mặc Lũng - giám đốc khách sạn kia đều không có lộ diện, bất quá bọn họ như trước vẫn nhận được đãi ngộ. Trọng tâm buổi tiệc tối ở khách sạn hôm nay là tất cả minh tinh sáng chói của Tinh Bang Giải Trí, tốc độ mang thức ăn lên cùng thái độ cung kính của phục vụ sinh một chút cũng không suy giảm.
Hạ Lan Bá không quen ăn cơm Tây, cũng không biết phải gọi món nào, còn phải chú ý rất nhiều; nào là món khai vị, món chính, món nguội khiến cho cậu đáp ứng không xuể; ngay cả rượu tráng miệng trước sau cũng phải đặt ba chai lớn. Khải Mặc Lũng khi gọi rượu căn bản không cần phục vụ sinh giới thiệu mà trực tiếp lật đến trang cuối cùng, vị trí kia cũng giống như khách sạn đều là rượu quý hiếm, cũng là rượu ngon được ủ nhiều năm. Hạ Lan Bá nhìn ngón tay Khải Mặc Lũng đang chậm rãi di chuyển từ trên menu trượt dọc xuống phía dưới, nhất thời cũng không còn cảm giác muốn ăn tiếp nữa, ăn một bữa cơm này cũng là thiếu nợ một khoản không nhỏ, cậu đem chính mình bán đi cũng trả không nổi. Trứng cá muối trong miệng còn chưa kịp nhấm nháp liền nuốt xuống, vội vàng giơ thìa nói: “Rượu vang đỏ tùy tiện chọn là được, tôi uống rượu cũng không phân biệt được ngon hay là dở.”
Khải Mặc Lũng nâng mắt lên nhìn cậu một cái, cuối cùng khép menu lại giao cho nhân viên phục vụ: “Rượu vang đỏ tùy tiện, chúng tôi uống không phân biệt là ngon hay là dở.”
Hạ Lan Bá cùng phục vụ sinh đồng thời treo lên vẻ mặt đen thui.
Hạ Lan Bá nuốt một miếng cá, mà tâm tư đều đặt vào bữa tiệc tối dưới lầu. Cậu đứng lên muốn đi toilet, mà trong gian phòng lại không có toilet, cậu nhân cơ hội xuống dưới lầu. Bữa tiệc tối lớn nhất ở khách sạn đang được cử hành tại sảnh Mercury, phải đưa thiệp mời mới có thể đi vào, đương nhiên cũng có người dựa vào khuôn mặt mà tiến vào, đó cũng chính là đặc quyền của minh tinh cùng đại cổ đông trong Tinh Bang Giải Trí. Hạ Lan Bá nhìn những vị khách ăn mặc hoa lệ nối đuôi nhau vào, hao tâm tổn trí một phen sớm biết như vậy còn không bằng giả dạng thành nhân viên phục vụ trà trộn vào.
Còn có một biện pháp khác, đó là lợi dụng quan hệ của Khải Mặc Lũng. Cậu có hai lựa chọn; Một là nói thật cho Khải Mặc Lũng chân tướng câu chuyện cùng mục đích của mình, nhưng Khải Mặc Lũng hơn phân nửa sẽ không giúp đỡ, dù sao động cơ của cậu không đứng đắn, có thể gây ra phiền toái cho bạn của Khải Mặc Lũng; Hai là tìm một cái cớ để đạt được mục đích.
Hạ Lan Bá muốn cáo từ để tham gia bữa tiệc tối, cho nên không ăn trái cây cùng điểm tâm ngọt. Tuy đối với bữa tiệc kiểu Pháp này mà nói thì có vẻ rất thất lễ, nhưng dù sao ở đây cũng không phải là ở nước Pháp. Khải Mặc Lũng ăn một bữa tiệc kiểu Pháp, không mặc chính trang cũng không có lấy một ai vẻ mặt khó coi giữ anh ta lại. Hạ Lan Bá lúc rời đi thì nhớ tới gì đó, đụng bả vai Khải Mặc Lũng, thấp giọng hỏi: “Đồ ăn Pháp có thể đóng gói lại không? Bằng không sẽ rất lãng phí .”
Khải Mặc Lũng vẻ mặt nghiền ngẫm cười cười, gật đầu: “Sao lại không ?”
Sau đó, hai người liền nói với nhân viên phục vụ, để cho bọn họ đóng gói lại socola nghìn tầng cùng ba bình rượu còn chưa uống; Burgunda, Pinot Gris cùng Lejus, sau đó vừa cung kính vừa hoảng hốt nói lời chào tạm biệt rời khỏi phòng.
BẠN ĐANG ĐỌC
Tiểu kim bôi dữ Đại bảo mã - Thiên Bình Tọa
RandomTác giả : Thiên Bình Tọa Thể loại : Hiện đại, đô thị, giới giải trí, ấm áp, lâu ngày sinh tình, 1x1, HE Nhân vật : Khải Mặc Lũng x Hạ Lan Bá *** Ai đọc Chung cư của các ảnh đế rồi sẽ biết đến cp này nha, quăng hint liên miên :3 ***