Trương Phong Dương phát cuồng nhìn Tôn Ngữ thống khổ bị chính mình gắt gao đặt ở dưới thân, cảm thấy lửa giận ngút trời, Trương Phong Dương ghét nhất ngày hôm nay, hắn chán ghét và căm thù đến tận xương tuỷ ngày hôm nay, bởi vì ngày hôm nay chính là ngày ca ca vĩnh viễn rời khỏi, biến mất không thấy đâu, mười mấy năm nay ngày hôm nay chính là ngày mà ca ca rời khỏi ta, hắn mỗi khi đến ngày này sẽ tâm tình không yên, lòng như dao cắt.
Không nghĩ tới ngay người bầu bạn với mình -- thế thân của ca ca cũng muốn đi khỏi ta, Tôn Ngữ chính là thế thân của ca ca, sẽ giống ca ca muốn đời đời kiếp kiếp ở bên cạnh ta, không thể đi khỏi, càng thêm không thể thích người khác, không thể, tuyệt đối không thể...
Tôn Ngữ sợ hãi nhìn trên người Trương Phong Dương,nhìn thấy trên mặt hắn biểu vô cùng vặn vẹo và dữ tợn, hắn sợ hãi muốn đẩy Trương Phong Dương ra, muốn tránh ra, nhưng mà lại bị hung hăng ngăn chặn lại.
Trương Phong Dương hung hăng cố định Tôn Ngữ, đè đầu Tôn Ngữ lại, mạnh mẽ hôn xuống. Tôn Ngữ căn bản ngay cả khí lực kháng cự đều không có, chỉ có thể bị hắn nắm cằm, bị bắt mở miệng ra, lộ ra đầu lưỡi hồng nhạt, Trương Phong Dương gắt gao cắn cái lưỡi đinh hương của Tôn Ngữ...
"Ân..." Tôn Ngữ chịu đựng giống như bị cưỡng ép xâm phạm mãnh liệt , bất lực theo lưỡi Trương Phong Dương trằn trọc, Trương Phong Dương bá đạo đảo qua tất cả các ngóc ngách trong khoang miệng Tôn Ngữ, mạnh mẽ cắn xé cái lưỡi Tôn Ngữ, Tôn Ngữ chỉ cảm thấy miệng bị Trương Phong Dương hôn có chút đau đến khó chịu, thân thể không tự chủ được co rút nhanh , trốn tránh .
Tôn Ngữ muốn dùng lưỡi ngăn cản cái hôn môi tựa như ăn thịt người của Trương Phong Dương, nhưng kết quả lại bị hung hăng cuốn lấy, lặp đi lặp lại , quấy rối đầu lưỡi của mình gần như mất đi tri giác...
Trương Phong Dương chỉ cảm thấy toàn thân chuyển động khó khăn, cũng kiềm nén không được chính mình , một bên hôn, một tay không an phận vuốt ve Tôn Ngữ...
Tôn Ngữ cảm giác cái tay kia của Trương Phong Dương không có hảo ý vuốt ve, rốt cuộc chịu không nổi nụ hôn thắm thiết cực nóng của Trương Phong Dương, trong lòng chán ghét tới cực điểm, muốn liều mạng đẩy Trương Phong Dương ra, nhưng mà đầu lưỡi lại bị Trương Phong Dương hung hăng cắn...
"Ân! Đau quá..." Tôn Ngữ quát to một tiếng đẩy Trương Phong Dương, cảm thấy đầu lưỡi của mình đều bị cắn đến xuất huyết, Trương Phong Dương lại dùng lực kéo Tôn Ngữ liều mạng cắn môi hắn, thẳng đến khi trên môi hai người đều nổi lên một mảnh đỏ sẫm...
Trương Phong Dương mạnh mẽ mút không khí trong phổi của Tôn Ngữ, ngay cả để cơ hội cho hắn thở dốc cũng không, đã lâu, cái hôn này tựa như mút hết toàn bộ khí lực của hắn mới ngừng.
Mà Tôn Ngữ đem hết toàn lực liều chết giãy giụa chống cự nhưng đều trốn không thoát, Trương Phong Dương tựa như dã thú ăn thịt người giam cầm áp chế hắn... Trương Phong Dương hung hăng cưỡi trên người Tôn Ngữ, cởi quần áo, để lộ ra dương cương của bản thân, cùng thân hình hùng tráng...
Trương Phong Dương hung hăng đè về phía Tôn Ngữ, bàn tay thật lớn nắm chặt Tôn Ngữ không ngừng giãy giụa tay, kéo tới của khố hạ (=dưới thân) mình, cảm thấy người ở dưới thân sợ hãi run rẩy .