Chap 4

336 18 7
                                    

- Há miệng!

Một thìa kem mang hơi lạnh ùa vào miệng cậu, anh vẫn vậy, thái độ bất cần, điềm tĩnh ánh mắt màu nâu kiên nghị làm cậu cứ nghĩ anh lớn hơn cậu cả chục tuổi chứ không phải 1 tuổi.

- Em không cần cảm ơn, ba mẹ chúng ta là bạn thân nên. . .

Cậu nhìn anh như đang chờ một lời ngọt ngào phát ra từ anh:

- . . . Nên mới chịu nhận một siêu quậy hậu đậu như em về làm dâu!

thất vọng tràn trề với câu nói độc địa của anh.

- Anh.....

Đang định nói thì cậu im lặng vì anh đã đổi thái độ, ánh mắt kiên nghị bây giờ trở nên trống trải vô hạn:

- Anh sẽ sắp xếp tất cả, nên em chỉ cần ở đây. . . . bên cạnh anh là được rồi.

Nhìn ánh mắt anh cậu không thể từ chối, không hiểu từ khi nào cậu rất để ý tới tâm trạng của anh. Khẽ luồng tay vào tay anh, bàn tay to lớn, ấm áp này luôn bên cạnh mỗi khi cậu cần. Anh hơi ngạc nhiên vì lần đầu cậu tốt với anh như vậy, anh khẽ mấp máy môi:

- Vậy em làm hôn thê của anh đi!

Cậu hơi ngạc nhiên trước câu nói của anh, nhưng không nghĩ ngợi gì cậu vui vẻ trả lời:

- Anh có bị bệnh không?

- Bệnh gì?

- Bệnh ngốc!

Anh chưng hững không ngờ cậu chơi chiêu với anh. Anh bình thản:

- Có, bệnh ngốc, bệnh ngốc thời kỳ cuối nên mới chấp nhận vợ quậy phá như em.

Cậu không ngờ anh cao tay như vậy, cậu nổi sùng:

- Ai nói em là vợ anh, mới là hôn thê thôi!

Anh mỉm cười:

- Duyệt, coi như em đồng ý chính thức trở thành vợ sắp cưới của anh.

Cậu hếch mũi:

- Đồ ngốc thì trước giờ vẫn vậy còn gì!

Mặc kệ cậu nghĩ anh ngốc hay lú lẩn cậu đâu biết trong lòng anh đang nở hoa, chính miệng cậu nói như vậy có nghĩa cậu đã có tình cảm với anh, cậu không từ chối hôn sự này.

Nhìn anh vui vẻ cậu không hiểu anh vui cái gì nhưng chỉ cần thấy anh vui như bây giờ là cậu đã yên tâm rồi.

Bất giác anh cúi mặt xuống thật gần, tim cậu một lần nữa run lên mặt ửng thêm sắc hồng. Cậu hơi khép mi. Môi anh đã gần lắm rồi, cậu hồi hộp: "làm sao?....làm sao....làm sao giờ"!!!!!!

1 nốt nhạc

2 nốt nhạc

Không cảm thấy gì cậu mở mắt ra . . .bất chợt anh vén tóc mái cậu qua hôn lên trán làm mặt cậu đỏ như cà chua chín.

Anh mỉm cười châm chọc:

- Sao vậy? Vẫn còn mơ tưởng tới việc anh hôn lên môi em à?

Cậu ngượng chín người:

- KHÔN. . . G. . . . KHÔNG. . . DÁM ĐÂU, AI MÀ THÈM. . .

Longfic/JoeJi ChanHee là của ByungHunNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ