Điều hướng bài viết
«
»
Đế hỏa 76-80
811214
76. Hoàng thái tử phi (sáu)
Soso không nói một lời từ khi trở lại lều trại.
Dilin yên lặng cùng cậu bé dùng bữa tối xong, mới ra khỏi lều.
Hydeine đang ngồi trước đống lửa, dùng ma pháp biến đống lửa thành đủ loại hình dạng.
Dilin ngồi xuống bên cạnh hắn.
Hydeine nói: "Ta không thích nghe người khác tâm sự."
Dilin mím chặt môi.
"Có điều," Hydeine lại chậm rãi nói tiếp, "Ngươi là ngoại lệ."
Dilin nhặt thanh củi bên đống lửa, nhẹ nhàng di vài đường trên mặt đất, "Tôi không thấy mình làm sai điều gì."
Hydeine ừ một tiếng.
"Nhưng vấn đề là," Dilin thở dài, "Tôi cũng không làm đúng điều gì." Vấn đề giữa Ciro và Soso, cậu lựa chọn bàng quan. Chuyện tình cảm người thứ 3 không thể xen vào, bất kể đúng hay sai. Nhưng nhìn thấy Soso khổ sở như thế, cậu lại không khỏi cảm thấy lo lắng cho cậu bé.
Hydeine nói: "Sau khi chim non trưởng thành, chim lớn sẽ chủ động đuổi chúng ra khỏi tổ."
Tay Dilin cầm thanh củi khựng lại.
"Bất kể bên ngoài có an toàn hay không." Hydeine nói tiếp.
"Em ấy đã lưu lạc bên ngoài một thời gian rất dài."
"Nhưng lòng cậu ta chưa bao giờ rời khỏi tổ."
Dilin im lặng.
"Ha. Ngươi nghĩ Soso về St Paders vì cậu ta thích St Paders sao?"
Dilin không trả lời, cũng không cần trả lời. Bọn họ đều biết rõ, sở dĩ Soso lựa chọn St Paders, bởi vì Dilin muốn đi St Paders. Sở dĩ Soso muốn thành ma pháp sư, bởi vì Dilin muốn thành ma pháp sư. Sở dĩ Soso lựa chọn trở lại St Paders, bởi vì Dilin sẽ ở lại St Paders.
"Người và chim khác nhau." Cậu chậm chạp nói.
"Đương nhiên. Ma pháp sư đều là người."
"Chim lớn muốn chim non rời đi, bởi vì chúng không thể chăm sóc nó cả đời. Nhưng tôi có thể chăm sóc Soso cả đời."
Hydeine liếc cậu, "Ngươi muốn nhận nuôi cậu ta?"
"Tôi và em ấy lớn lên cùng nhau từ nhỏ, tôi biết em ấy chưa từng được sung sướng, dù lúc nào cũng mang đến vui vẻ và an lòng cho người khác."
Hydeine yên lặng nghe.
"Tôi nhớ rõ khi còn bé em ấy đến thành Bert làm khách, quốc vương Julan phải viết thư thúc giục mãi mới chịu trở về. Khi đó tôi đã nghĩ, nếu tôi có đầy đủ năng lực để lưu em ấy lại, để bảo vệ chăm sóc em ấy thì tốt biết bao." Giọng Dilin trầm thấp, rơi vào trong ký ức xa xăm, "Tôi không có anh chị, em ấy là em trai duy nhất của tôi. Mà em trai này lại đáng yêu như vậy, đáng yêu đến mức khiến người ta không nhịn được muốn cho bé điều tốt nhất. Sau khi lớn lên, tôi nói cho Soso biết tôi muốn đi St Paders học tập, tôi biết Soso nhất định sẽ đi theo, cho nên thỉnh cầu phụ thân viết thư cho quốc vương Julan, xin suất học duy nhất cho em ấy. Tôi cho rằng, như vậy thì có thể chăm sóc cho em ấy cả đời. Như em ấy nói, dù cho em ấy có kết hôn, chúng tôi cũng có thể làm hàng xóm."
BẠN ĐANG ĐỌC
Đế hỏa (hoàn) - Tô Du Bính
Aventuranguồn :https://thuynguyetkinhhoa.wordpress.com/dam-my/mong-dai-luc-he-liet/de-hoa-to-du-binh/ Tác giả: Tô Du Bính Thể loại: đam mỹ, hài, ma pháp, cung đình hầu tước, thiên chi kiêu tử, ngoan ngoãn đáng yêu ngây thơ nghe lời thụ x phúc hắc thâm hiểm...