Tiêu Lạc Ngọc bóc vỏ quýt sạch sẽ, để vào cái đĩa trước mặt. Cách đó không xa Hoa Diệc Khê đang ngâm mình trong ôn tuyền, Hoa cốc có mấy ôn tuyền, bởi vì bên bờ thường xuyên trồng một ít thảo dược. Hàng năm tích lũy cùng ôn tuyền này đối với ngoại thương có công hiệu rất lớn, thương thế của Hoa Diệc Khê chóng khỏi đều nhờ dược hiệu của ôn tuyền.
"Bảo chủ." Một hắc y nhân xuất hiện. Tiêu Lạc Ngọc tiếp tục động tác trên tay, "Chuyện gì?"
"Thẩm Khanh từ sau khi rời khỏi Tiêu gia bảo vốn là một đường xuôi nam, nhưng đột nhiên đổi hướng bắc tới Trường An." Hắc y nhân nói.
Tiêu Lạc Ngọc hỏi "Hắn lại cùng người nào liên hệ sao?"
"Trên đường gặp được thương đội Thẩm gia." Hắc y nhân nói. Tiêu Lạc Ngọc trầm tư một khắc nói "Các ngươi lập tức tiến đến kinh thành."
"Vâng."
Hắc y nhân khom người lui ra, Tiêu Lạc Ngọc đứng dậy đi đến bên ôn tuyền, Hoa Diệc Khê đang nhắm mắt dưỡng thần. Hắn đem quýt trong tay để qua một bên, cười nói "Nếu không ra một hồi liền ngâm đến hôn mê."
Hoa Diệc Khê trải qua mấy ngày, sắc mặt đã khá hơn nhiều. Ít nhất không phải dáng vẻ như xác chết nữa, trừ bỏ rất gầy thì cùng người bình thường không có gì khác biệt. Nghe được Tiêu Lạc Ngọc nói, y khẽ mỉm cười, đứng dậy ra khỏi ôn tuyền. Tiêu Lạc Ngọc cầm lấy y phục phủ thêm giúp y.
"Có tin tức?" Hoa Diệc Khê hỏi. Tùy tay phủi xuống lá cây rụng trên vai Tiêu Lạc Ngọc. Tiêu Lạc Ngọc gật đầu, "Chúng ta phải đi kinh thành một chuyến."
Cho dù không có Thẩm Khanh, Tiêu Lạc Ngọc cũng đại khái đoán ra Phượng Nhan cùng kẻ từ trước đến nay đối nghịch bọn họ hẳn là ở kinh thành. Từ thái độ Sở vương không khó nhìn ra chuyện này đã không chỉ đơn thuần là sự tình trong chốn giang hồ, rất có thể còn liên lụy đến triều đình. Thậm chí Hoàng quyền.
Như vậy kinh thành cũng chính là chỗ bọn chúng ẩn thân vô cùng tốt. Hơn nữa kinh thành là nơi dưới chân thiên tử, cũng là chốn thế lực giang hồ môn phái yếu nhất.
Hoa Diệc Khê thân mình cũng không sai biệt lắm, Tiêu Lạc Ngọc tuy rằng tư tâm hy vọng y tu dưỡng thêm, nhưng sự tình phát triển đã vượt qua suy đoán của bọn họ, không thể đợi. Y cũng không có khả năng chịu để Tiêu Lạc Ngọc một mình đi kinh thành.
Sở vương sớm mấy ngày trước đã rời đi.
"Ta đã gọi người trước đuổi theo, lấy danh nghĩa chúng ta." Tiêu Lạc Ngọc nói. "Chúng ta ngày mai xuất phát, đi kinh thành cùng Hữu Yển hội hợp."
Hôm sau, chiếc xe ngựa trước kia Tiêu Lạc Ngọc đặc chế lần thứ hai phát huy công dụng, chỉ dẫn theo một xa phu, hai người liền xuất phát. Hoa cốc ở Giang Nam, đi Trường An tránh không được phải một phen ngựa xe mệt nhọc. Hai người nóng vội chạy đi cũng không dừng lại quá nhiều. Năm ngày sau rốt cục đến Trường An.
Tiêu Lạc Ngọc kiếp trước đã từng tới Trường An, khi đó chỉ là đơn thuần tới dạo chơi tìm hiểu một chút. Hoa Diệc Khê cũng đã từng đi Trường An, y là vì chữa bệnh cho Tử Thanh mà đến, cũng là vì muốn Minh Sương kiếm của Sở vương.
BẠN ĐANG ĐỌC
Trọng sinh chi lãnh quân noãn tâm
SaggisticaTác giả: 轩辕鬼狐 [Hiên Viên Quỷ Hồ] Dịch: QT Edit&Beta: Yến Phi Ly Thể loại: Đam mỹ, trọng sinh, cổ trang, giang hồ, 1×1, ấm áp, công sủng thụ, HE. Nội dung: Tình hữu độc chung, bảo tàng, tuyệt thế võ công.. Nhân vật: Tiêu Lạc Ngọc, Hoa Diệc Khê, Phượn...