Mạnh Triệu Trọng tiếp nhận Khương Ương, đem rắn cuốn đến, sau đó nhìn trái nhìn phải, đem lưng rắn đặt trên một tảng đá lớn ở góc sân, sau đó mỉm cười dự định vươn "ma trảo" đến, Khương Ương trong lòng sợ hãi, rốt cục ý thức được hắn muốn làm gì, mạnh mẽ từ bàn tay to lớn của Mạnh Triệu Trọng giãy ra ngoài, nó điên cuồng mà lắc cái đuôi rắn dưới chân Sở Tỳ, chỉ còn kém vặn thành bánh quai chèo.
Thực sự là hù chết rắn.
Giới tính của rắn từ bề ngoài nhìn vào rất khó phân biệt, đây là phương pháp thường dùng để phân rõ rắn là công hay mẫu, đem lưng rắn đặt trên một mặt phẳng, sau đó dùng tay đè lên phần phía sau hậu môn đẩy về phía trước, có bộ phận sinh dục nhô ra chính là công, không có chính là mẫu.
Tiểu Sở Tỳ ngồi xổm xuống, trạc trạc lưng nàng, chậc lưỡi nói: "Nhất định mẫu."
Khương Ương cũng sắp cảm động đến rơi nước mắt: vẫn là ngô vương tốt nhất.
Nàng nhặt Khương Ương lên, đưa cho Mạnh Triệu Trọng, cằm khẽ nhấc, tiếp tục nói: "Không tin ngươi kiểm chứng xem."
Khương Ương: "!"
Nàng gắt gao quấn quít trên tay Mạnh Triệu Trọng, chết sống không chịu giãn thân ra.
Mạnh Triệu Trọng lại chết sống muốn đem nó kéo ra, không ngờ một vật nhỏ dĩ nhiên lại có khí lực như vậy.
Chỉ có Côn Lôn nhìn không được nữa, nói: "Mạnh Triệu Trọng, ngươi là ngốc sao? Tu Xà là loài lưu lại từ thời kì thượng cổ, cũng không biết nàng năm nay bao nhiêu tuổi, có lẽ đã có linh tính rồi, ngươi tùy tiện động thủ nào có đạo lý nàng không phản kháng, dùng linh nhãn của ngươi để nhìn."
"Nga." Mạnh Triệu Trọng dừng tay, hai ngón tay lau qua trước mắt ánh mắt lam sắc mơ hồ phát sinh quang mang, Khương Ương lập tức dùng thủ thuật che mắt, mặc kệ là lộ ra nguyên hình khổng lồ không gì sánh được hay là dáng vẻ đã tu luyện thành người đều rất khó giải thích.
Đạo hạnh của Mạnh Triệu Trọng hiển nhiên là không đủ dùng trước mặt Khương Ương, hắn nhìn một hồi trên mặt bỗng nhiên xuất hiện nhàn nhạt đỏ ửng, nho nhỏ một tiếng nói: "Mẫu... Mẫu. Còn là một con rắn nhỏ mới ra vỏ năm trăm năm."
Côn Lôn "ân" một tiếng, Sở Tỳ đắc ý nhúc nhích cái lỗ tai.
"Sơn thánh, ta đây......" Mạnh Triệu Trọng nhăn nhó một chút, nói: "Ta còn phải nuôi sao?"
"Nuôi a, vì sao không nuôi."
"Nhưng....." Mạnh Triệu Trọng chỉ vào Khương Ương nói: "Đây là xà mẫu!"
"Mẫu thì làm sao vậy? Ngươi coi thường xà mẫu sao? Đối với Tu Xà, xà mẫu ngược lại hình thể lớn hơn rất nhiều so với công xà, không phải ngươi muốn lớn sao? Vậy rất đúng lúc."
Mạnh Triệu Trọng: "....."
"Ta nói chính là công mẫu thụ thụ bất thân."
Côn Lôn: "....."
Nàng nhéo nhéo mi tâm, bất đắc dĩ nói: "Ngươi coi như là muội muội trong long tộc nhà ngươi là được rồi, nuôi một con rồng còn được, nuôi một con rắn ngươi sợ cái gì? Được rồi, cứ như vậy đi, nếu như ngươi không nuôi thì ném về trong núi đi."
BẠN ĐANG ĐỌC
[BIÊN TẬP XONG] Sinh Nhi Vi Yêu
RomanceTên tác phẩm: Sinh Nhi Vi Yêu Tác giả: Huyền Tiên Tình Trạng : Liên tái Thể loại: kỳ huyễn, dưỡng thành, ngụy sư đồ, HE Dịch giả: QT Tiên Sinh Editor: Lạc Thủy Vô Tâm