Ăn mặc quý khí có quý vận là tốt, lời này quả thật không sai, nhưng quý khí đến giống như hoàng đế chính là đầu óc thiếu dây thần kinh. Phong Tuấn đã từng đem sợi dây thần kinh đó nối lại nhưng lại bị hai ba câu của Khương Ương lừa dối cho qua, cho nên không thể nối lại được.
Thần tiên mặc dù ở thế gian có thiên đạo hạn chế, nhưng đối với Phong Tuấn mà nói chính là thùng rỗng kêu to, Khương Ương vốn dĩ cho rằng thiên đế cao cao tại thượng này sẽ giận tím mặt, tiến tới diễn vở thần tiên hạ phàm, thế nhưng Phong Tuấn cư nhiên thúc thủ chịu trói.
Chính là thúc thủ chịu trói ý như mặt chữ, hắn trái lại đứng ở nơi đó, chờ quan binh đem hai tay hắn trói lại, sau đó sợi dây ở trên người vòng một vòng, kín kẽ trói lại.
Hắn không phản kháng, Khương Ương dĩ nhiên cũng không dám phản kháng.
Cùng nhau bị bắt lại, còn có nữ tử tự xưng Hồng Liên vừa mới bán mình thành công, lúc Kinh Triệu Duẫn đến nàng tựa hồ mơ hồ kéo kéo khóe môi, trầm thấp nói một tiếng: "Xui xẻo."
Khương Ương quay đầu lại nhìn nàng, thấy dáng vẻ của nàng giống như đã bị kinh hách.
Ba người cứ như vậy bị mang đi.
Khiến Khương Ương rất ngạc nhiên hơn nữa chính là Phong Tuấn, Kinh Triệu Duẫn ở trên công đường thẩm vấn một mạch loạn thất bát tao, tại chỗ đánh Phong Tuấn bốn mươi đại bản, sau đó ném vào trong phòng giam. Bọn họ có tiên thuật hộ thể tất nhiên là không sợ, chỉ là Phong Tuấn rốt cuộc là đã uống sai thuốc gì, để một phàm nhân động thổ trên đầu hắn.
Thái tuế gia so với hắn, sợ là ngay cả ngón út cũng không bằng.
Chờ lúc bị giam vào đại lao, Khương Ương rốt cục có cơ hội hỏi hắn, Phong Tuấn nói: "Đến một phen, nếm thử tư vị của nhà tù cũng không sai. A Ương ngươi nói quả nhiên không sai, Kinh Triệu Duẫn này cũng là một kẻ ngồi không ăn bám, cái gì cũng chưa từng hỏi đã trực tiếp dùng trượng hình."
Khương Ương: "Thiên... Chỗ chúng ta cũng có đại lao, so với chỗ này còn kiên cố hơn, sao ngươi không vào đó đi."
Nam tù cùng nữ tù bị giam tách biệt, Phong Tuấn ở sát vách duỗi thắt lưng, nói: "Bọn họ cũng đều biết ta là ai, đi chỗ đó ở rất không có ý nghĩa. Huống hồ ta thân phận tôn quý, sao có thể làm ra việc khác người này."
"Quả nhiên là một quý công tử sống an nhàn sung sướng a, không biết dân ~ sinh ~khốn ~ khổ ~ nha ~ "Khương Ương quay đầu nhìn lại, đúng là nữ tử mặc tang phục bị giam vào đại lao, nàng dường như không xương cốt tựa vào vách tường, ngón tay vẽ vòng tròn trên đầu gối, bốn chữ cuối cùng cư nhiên là hát ra, một lách tam chuyển, vừa nhìn chính là đã luyện tập trong gánh hát.
"Rốt cục vẫn bại lộ?" Khương Ương dường như sớm có sở liệu, trước nâng tay lập một kết giới, tách khỏi ánh mắt của Phong Tuấn, mới chắc chắn nói: "Ngươi không phải thực sự bán mình táng phụ đi! Thần thánh phương nào, báo danh tính đi."
Hồng Liên nũng nịu nói: "Tiểu thư, ta không phải đã nói rồi sao, ta tên Hồng Liên."
"Ta quản ngươi Hồng Liên, Bạch Liên, Hắc Liên, Lục Liên, trong ao của ta một đống lớn hoa sen, chỉ chưa thấy qua thứ như ngươi." Cũng không thấy động tác của Khương Ương thế nào, ngón tay liền chế trụ cổ của Hồng Liên, tay nàng dùng sức, giọng nói cũng lạnh đi: "Yêu không yêu, tiên không tiên, tứ bất tượng, ngươi là đầu thai sai rồi hay là chê bản thân mệnh dài, ăn mật của thần long Đông Hải sao? Dám lừa gạt đến trên đầu ta."
BẠN ĐANG ĐỌC
[BIÊN TẬP XONG] Sinh Nhi Vi Yêu
RomanceTên tác phẩm: Sinh Nhi Vi Yêu Tác giả: Huyền Tiên Tình Trạng : Liên tái Thể loại: kỳ huyễn, dưỡng thành, ngụy sư đồ, HE Dịch giả: QT Tiên Sinh Editor: Lạc Thủy Vô Tâm