CHƯƠNG 401 - TIÊN NGHIÊN ĐÀI, TUYẾT TÙNG
"Lưu Cảnh, đầu ta có chút không dùng được, ngươi có thể nói lại một lần nữa cho ta nghe được không?" sau khi ngốc trệ một lúc lâu, Chu Thất run giọng nói, "Ta hình như nghe thấy ngươi nói ta là Tía Tô, phải không?
"Kiếp trước ngươi là thần, chứ không phải là heo." Lưu Cảnh nhắm mắt lại.
Chu Thất nhìn lại, Lưu Cảnh vẻ mặt khinh bỉ, nàng bĩu môi, khóe miệng lại he hé nở nụ cười, bắt chước hắn nhắm mắt lại. Lưu Cảnh hơi hơi trợn mắt, bình tĩnh nhìn lúm đồng tiền của nữ tử. . . . . . đã trải qua nhiều chuyện như vậy, sao còn có thể cười như vậy chứ? Nhưng, nàng tuy cười như vậy, trong lòng cũng chẳng vui vẻ gì.
"Lưu Cảnh" thanh âm của nàng nhu nhược, Lưu Cảnh giật mình, ngưng thần lắng nghe.
Nhưng lại chỉ dừng ở đó, hồi lâu nàng mới cười nói: "Ngươi đừng gạt ta, Long Vương không thương Tía Tô. . . . . "
"Hắn yêu Tía Tô, chỉ là Long Hạo lúc sinh tiền không biết đó chính là Tía Tô thôi."
"Không, người hắn yêu là Mạc Bính, ngươi không phải vừa mới nói Như Ý chính là Mạc Bính ư, cho nên cho dù hắn nhận nhầm Như Ý là Tía Tô, nhưng thật ra là hắn yêu Mạc Bính."
"Nhưng ta là Tía Tô, ta lại còn rất sung sướng, ta không thua thiệt so với ai, ta có người yêu, đã cứu một con tuyết lang . . . . . kiếp trước kiếp này, còn có chư thần, ngẫm lại, thật mịt mù trống rỗng, tựa như giấc mộng, nhưng lại giống như đã từng cùng một vài người trải qua điều gì đó, nhớ lại những điều đó, cuộc sống của Chu Thất cũng không phải chỉ là một tờ giấy trắng, thật tốt."
"Lưu Cảnh, ngươi là hậu duệ của Tuyết Lang Vương phải không? Cho nên mới đưa ta đến Tây Lương. Bởi vì thế giới 2010 không có Long Hạo cũng không có Long Phi Ly."
"Chỉ là, ta không hiểu, lúc trước khi vừa đến Tây Lương, vì sao ngươi không nói cho ta biết những điều này? Rốt cuộc vận mệnh của Chu Thất sẽ ra sao? Rõ ràng theo như Vị kính, ta chết ở phố Tây Trữ, có rất nhiều vết thương, nhưng trên cơ thể mà ngươi vẫn gìn giữ lại không bị tổn hao gì."
Lưu Cảnh không trả lời, hồi lâu, mới nhếch miệng, nói: "Ta là ai không quan trọng, thân thể ngươi vẫn còn nguyên không tốt sao, cần gì phải biết nhân quả. A Thất, có một số việc, ta không thể can dự vào, càng không thể nói cho ngươi hay chuyện kiếp trước của Long Phi Ly, đây cũng là ước định trước khi tái sinh của Long Phi Ly với Phật Đà."
"Theo Phật thiền, trải qua là một loại lịch luyện, phải đạt thành chính quả, không thể bỏ qua được, trong đó các loại tiền duyên, kiếp trước, cơ duyên xảo hợp, sau này ngươi sẽ biết."
Chu Thất mở to mắt, nhìn Lưu Cảnh, mê muội lắc đầu.
"Ngươi không cần biết." Lưu Cảnh thản nhiên nói, mặt mày xa xăm, "Lúc trước, không phải la hét muốn biết Long Phi Ly đi Tiên Nghiên Đài hay là hồi cung sao?"
Chu Thất đại hỉ, bật ngồi dậy, "Ngươi đồng ý cho ta xem Vị kính, có phải, ta có thể trở về? Lưu Cảnh, ta nhất định phải trở về! Thế giới này không có hắn, ta ở nơi này. . . . . "
BẠN ĐANG ĐỌC
Tái sinh duyên-Bạo quân ôn nhu của ta-Mặc Vũ Bích Ca
RandomTóm tắt: Kiếp trước: Tía Tô - Long Vương Long Hạo trong một lần dạo chơi ở thiên đình gặp Tía Tô, đem lòng mến nàng, nhưng Tía Tô đang giả dạng cung nữ trốn ra ngoài nên Long Hạo sau này gặp lại Tía Tô lại ko nhận ra nàng. Tía Tô là con gái út của N...