Phần 5

268 23 2
                                    


Âm hồn không tan.

Giãy dụa để đứng lên, định thoát đi, nhưng mà chân nhỏ lại bởi vì thời gian dài ngồi dưới đất mà tê cứng, đừng nói chạy, đi đường đều khó khăn.

Tôi tuyệt vọng cười cười, nghĩ rằng vẫn là đối mặt một lần đi, tổng so với mạnh mẽ bị hù chết, có lẽ còn có thể làm rõ ràng thứ kia rốt cuộc là muốn cái gì.

Xem xét xung quanh một phen, không có phát hiện thứ gì tiện tay, tôi chỉ có thể đem hài cởi ra cầm ở trong tay như vũ khí, nghênh đón kẻ kia đến.

Chờ đợi một lúc lâu, tiếng bước chân giống như tiếng trống đập ở trong lòng tôi, nhưng mà khi tôi cẩn thận nghe, lại phát hiện lần này thanh âm có chút không giống -- giống như nhiều hơn một người.

Chẳng lẽ thứ này lần này còn dẫn theo bạn ra bắt tôi? Tôi bị ý nghĩ này của mình chọc cười ,

Nắm hài trong tay, tôi cao độ đề phòng. Chuẩn bị chờ cô ta vừa xuất hiện, liền cho cô ta một đòn phủ đầu -- phi hài.

Đang lúc tôi nóng lòng muốn tỷ thí hết sức, hé ra gương mặt quen thuộc xuất hiện ở trước mắt.

Đình Đình Tang!

Tôi đứng ở tại chỗ sửng sốt ba giây, sau khi xác định không phải đang nằm mơ nháy mắt ném xuống hài đang cầm trên tay, hướng cậu ấy chạy vội đến.

"Ô ô ô ô. . . . . . Đình Đình Tang. . . . . ."

Khi tôi gục ở trong lòng Đình Đình Tang, tôi rốt cuộc không thể ức chế nước mắt của tôi, oa một tiếng khóc ra.

"Khụ khụ, cái kia, xin nghĩ đến cảm thụ của một con cẩu độc thân như tớ. Trở về lại khóc, được không?" Một đạo giọng nữ vang lên.

Tôi nâng đầu đang chôn trước ngực Đình Đình Tang, nghi hoặc nhìn về phía chủ nhân thanh âm.

"Xin chào, tớ tên là Lâm Tư Ý." Cô gái trước mắt cười cười, lộ ra một hàm răng trắng.

Tôi qua loa ở trên mặt lau vài cái, muốn làm cho chính mình thoạt nhìn không phải chật vật như vậy. Đình Đình Tang thấy thế cười nói: "Đừng lau nữa, càng lau càng bẩn, sẽ thành tiểu hoa miêu . Nơi này không phải chỗ nói chuyện, chúng ta trước tiên đi ra ngoài sẽ thảo thuận thêm."

Đi theo nhịp bước hai người, tôi đi tới trước một phiến cửa gỗ.

"Đương đương đương đương ~ kế tiếp tớ liền long trọng giới thiệu một chút đây là hầm rượu nhà của tớ -- Ốc đắc điền, hầm rượu Hác Hà." Lâm Tư Ý lấy ra một chuỗi chìa khóa, ở trước mặt tôi quơ quơ: "Cậu người may mắn thứ 6 biết được hầm rượu này, theo sát tớ, đừng chạy loạn, nếu làm vỡ rượu trong đây, cậu liền chuẩn bị tốt ở nhà của tớ làm công trong quán cả đời đi ~" dứt lời, cô ấy thuần thục mở cửa, dẫn đầu đi vào.

Hầm rượu chiếu sáng rất ít, chỉ có trên trần nhà mấy đèn chân không mờ nhạt còn phát ra ánh sáng, miễn cưỡng chiếu ra đường giữa những hũ rượu. Tôi vốn tưởng rằng độ ấm trong đường hầm đã muốn đủ thấp, nhưng mà khi tôi tiến vào trong hầm rượu này, tôi mới hiểu được cái gì là tiểu vu gặp đại vu. Ở trong này, hơi thở của tôi đều bị ngưng tụ thành một cỗ sương trắng phiêu tán ra.

[SNH48][EDIT][Huyền Nghi-Linh Dị][Tạp Hoàng] Vô ĐềNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ