Phần 15

258 15 11
                                    


Trên cổ tay truyền đến xúc cảm lạnh lẻo, tôi tập trung nhìn vào, con rắn này nhưng lại quấn ở trên tay của tôi, chính là hướng chỗ tôi tê tê phóng nọc độc. Giây tiếp theo, nó liền mở ra cái miệng nhỏ chứa máu, mạnh mẽ cắn xuống. Dọa tôi nhắm chặt hai mắt, nhưng cảm giác đau đớn như dự đoán cũng không có, tôi mở mắt ra vừa thấy, cái này làm rách cổ tay áo của tôi, đang muốn chui vào bên trong, nó muốn làm gì! Tôi hung hăng lắc lắc cánh tay, nhưng mà cũng không có lỗ mãng bắt nó, vật nhỏ này một đường bò sát, nhưng lại đi vào chỗ ngực của tôi, đang lúc tôi không rõ lắm nó rốt cuộc muốn làm gì thì, đột nhiên cảm thấy được cổ trống một mảnh, dây huỳnh thạch bên trên bị nó cắn đi, ngay sau đó nó từ lưng của tôi rời đi.

Cái này xong rồi? Tôi vẻ mặt mơ hồ đứng tại chỗ, huỳnh thạch trên cổ kia chính là Đóa Tử Tỷ tặng cho tôi, mấy ngày hôm trước tâm huyết dâng trào mới lấy nó đeo lên, cứ như vậy bị một con rắn đoạt đi rồi?

Tôi không cam lòng cúi đầu, định tìm dấu vết bò sát của con rắn này, lại phát hiện "Dấu mực nước" vừa nãy giờ phút này đã biến mất không thấy ! Chỉ để lại vật thể đặc sệt trong suốt, dấu vết bò sát này có thể nào biến mất theo sự kiện? Hơn nữa thứ ghê tởm này cùng vật thể trên di động Lỗ Lực giống nhau như đúc, như vậy xem ra, di động Lỗ Lực cũng là bị con rắn này tha tới sao. . . . . . Tôi sợ hãi mà yên lặng đứng tại chỗ nặn ra mấy giọt mồ hôi lạnh —— dựa theo mức dộ xuất hiện của dấu vết bò sát trên đường đến đây, nhất cử nhất động của tôi ở đây điều bị con rắn kia giám sát. . . . . .

Con rắn này thật sự là thành tinh rồi!

Tôi kiểm tra từ tay xuống cổ tay những thứ con rắn kia lưu lại, trừ bỏ làm cho cổ tay tôi có chút ngứa thì ngoài ra cũng không ra cái yêu thiêu thân gì, thở dài nhẹ nhõm một hơi đồng thời, nhanh chóng lấy điện thoại ra, sau khi thấy người gọi nhỡ là Đình Đình Tang, tôi nhanh chóng gọi lại.

Đợi vài tiếng, thanh âm Đình Đình Tang lo lắng ở đầu dây bên kia vang lên.

"Lý Kẹp Tóc cậu như thế nào không nhận điện thoại?"

"Ân. . . . . . Có chút chuyện."

"Chuyện gì?"

Tôi sờ sờ ngực trống rỗng, ấp a ấp úng nói: "Tớ ở Tây khu trên núi phát hiện di động Lỗ Lực, còn có chính là. . . . . . Ân. . . . . . Nói ra cậu có thể không tin, tớ bị một con rắn đánh cướp."

"Bị rắn đánh cướp?" Đầu dây bên kia im lặng vài giây, lập tức truyền đến một trận cười, tôi nghe thấy 17 ở bên cạnh bắt đầu ồn ào, từ trong tay Đình Đình Tang đoạt lấy di động: "Bạn học Nhất Dũng, xin hỏi cậu là làm cái gì mà bị rắn đánh cướp?" 17 cố nén ý cười: "Đừng náo loạn, vừa rồi điện thoại đến, Lỗ Lực hiện tại đang ở chỗ Đường An Kỳ ngủ rồi. Nhị Cẩu cùng Đại Ca đã đến đó, cậu nếu không đến, chúng tớ cũng đi trước !"

Nghe ngữ khí Mười Bảy nếu tin tôi thì có quỷ, tôi có lệ ân vài tiếng liền cúp điện thoại. Cũng là, nói ra như thế nào lại có người tin. Một con rắn nhưng lại trí tuệ đến mức như thế . . . . . .

Ai, tóm lại, tìm được Lỗ Lực là tốt rồi.

Dọc theo đường đi xuống núi, đi tới chân núi, tôi lại nhìn phòng ký túc xá gặp chuyện không may kia, bức màn màu lam một lần nữa đem cửa sổ che lại, cảnh tượng vừa mới nhìn thấy giống như ảo giác biến mất vô tung vô ảnh. Một cỗ thật sâu cảm giác vô lực từ trong đáy lòng nổi lên —— một loạt chuyện cơ bản đã hiện thực một việc: Ngươi vì đầu bếp, ta vì thịt bò, ai biết lần sau còn có thể xuất hiện cái yêu thiêu thân gì, tôi còn có thể hay không giống mấy lần trước, toàn mạng trở ra.

Bạn đã đọc hết các phần đã được đăng tải.

⏰ Cập nhật Lần cuối: Apr 12, 2017 ⏰

Thêm truyện này vào Thư viện của bạn để nhận thông báo chương mới!

...Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ