Chap 10

266 11 3
                                    

"Mark Yien Tuan? Người Mỹ gốc Đài Loan ư? Sở thích của em không phải là trai Hàn sao? Park JinYoung? Rồi tôi sẽ khiến em phải yêu tôi sớm thôi!"

Chàng trai nhoẻn miệng cười tinh quái. Trên tay cầm tờ giấy mà hắn đã yêu cầu thuộc hạ tìm kiếm Mark. Hắn bóp mạnh tờ giấy. Cơn ghen tuông trong hắn tuông trào. "Dù gì thì hiện giờ cậu cũng chẳng còn tỉnh táo để giành Park JinYoung với tôi rồi. Em ấy sớm muộn gì cũng theo tôi mà thôi"

__7am__
_Alo! Anh..... anh đã tìm thấy Mark chưa?

JinYoung ngập ngừng

_Em đang chủ động gọi cho tôi đấy à?

_Tôi không có thời gian để tán dóc với anh! Trả lời câu hỏi của tôi!

_Được thôi! Tôi tìm được cậu ta rồi! Cậu ta đang.....

_Nhanh lên.... Mark đang ở đâu?

_......Thôi em thu xếp đi! Sáng mai tôi sẽ đưa em sang Mỹ để gặp anh ta!

_Tôi không cần anh đưa tôi đi đâu cả! Đưa tôi địa chỉ của Mark và tôi sẽ tự đi!

_Cậu không cần nhưng tôi cần! Hiểu chưa? Đồ ngốc!

__Tút.... tút....

_Yah.... yah.... tên khốn

JinYoung hậm hực nhìn vào màn hình điện thoại. "Bây giờ lại còn dấu mình cơ đấy!" Nhưng rồi cậu vẫn hấp tấp đi soạn đồ theo lời anh ta. Dù gì thì gặp được Mark vẫn quan trọng nhất. Chỉ cần lơ anh ta đi là được.

_10am_

_GMP_

_Anh nhanh lên tí được không? Còn 15' nữa máy bay cất cánh rồi!

_Em cứ từ từ đi! Họ không dám bỏ chúng ta lại đâu!

_Yah cái tên khốn này anh đang nói cái gì vậy? Anh nghĩ anh là ai chứ? Máy bay đến giờ thì bay thôi! Ai mà đợi anh?

JinYoung hiền lành của chúng ta cũng phải nổi nóng trước cái điệu bộ dửng dưng như không nghe thấy gì của người đối diện.

_Hihi! Em vừa gọi anh là "tên khốn"?

_Ơ vâng tôi xin lỗi! Chỉ là tôi hơi nóng tính! Nhưng anh làm ơn nhanh lên hộ tôi cái!

_Được rồi! Tôi đang nhanh lên theo ý em đây!

Nói rồi hắn chụp tay JinYoung kéo cậu đi vào một cánh cổng nhỏ trong sân bay. JinYoung cũng đã đi nước ngoài nhiều lần nhưng chưa lần nào cậu đi bằng đường này

_Anh nhầm đường rồi! Không phải hướng đó! Cổng check in bên....

_Im lặng và đi theo tôi! Được chứ?

Hắn dí sát mặt vào cậu.

_Oh vâng.....

Hắn dẫn cậu đi theo một lối đi nhỏ và đến khi nào cậu nhận ra mình đang ở trong khoang hạng sang của máy bay.

_Chúng ta không mua vé ở khoang này.

_Tôi đổi rồi! Từ giờ đến khi hạ cánh đừng hỏi tôi gì nhé! Tôi buồn ngủ rồi!

Nói rồi hắn dựa đầu vào ghế và chìm vao giấc ngủ. Tay vẫn nắm chặt lấy tay cậu. JinYoung đã cố tháo ra nhưng không được nên cậu đành để im vậy mà ngủ.

[Long fic] Begin Again (MarkJin)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ