Chương 6: "Kì Động Dục" Của Hoàng Đế

353 38 3
                                    


Nghe cái giọng run run đứt quãng vô thanh vô thức của y làm hắn thoáng rạo rực, hắn cười xòa trong lòng, len lén nhìn nét hồng nhuận trên gương mặt thanh động lòng người.

Cấp bước...

Nhẹ nhàng hướng y ôm trọn vào lòng...

Kéo phăng rèm...

Phủ chăn ấm áp lên người cả hai...

Rồi híp khóe mắt...

Bàn tay hắn không tự chủ xoa xoa sống lưng, cảm thụ làn da trơn mịn qua lớp y trang mỏng manh.

Biết người trong ngực mình đang run rẩy, điệu bộ muốn thành nhịp, mặt Vương Thanh bất giác áp sát y. Ánh mắt trong suốt ấy mở to, phơn phớt màn nước long lanh khiến lòng người bất thủ quyến luyến không thôi.

"Là đệ yêu cầu, trẫm đáp ứng đệ... Còn không mau ngủ...Ngây ngốc nhìn trẫm làm gì?"

Mơ hồ thấy nơi đường mi cong cong ẩn hiện bóng nước chảy dài. Hắn cong tay lúng túng.

Hiện tại, thực không biết nên nới ra, hay ôm chặt 'người này' hơn. Chỉ biết, không cách nào tiếp tục nhìn đôi đồng tử kia 'Con ngươi đó, sao lại chất chứa tầng tầng uất ức, đơn độc...Mà vẫn trầm tĩnh, cương nghị đến xót xa như thế'.

"Sao lại khóc?..."

"Có người thân...Thật tốt!" - Giọng nói y run run, vang lên mơ hồ, giữa tịch mịch và rối loạn trong tâm hắn.

Vương Thanh cảm nhận thật rõ ràng, minh bạch luồng thân nhiệt lạnh lẽo của đối phương. Bàn tay vô giác siết tấm thân nhỏ nhắn, tựa hồ muốn sáp nhập vào cùng thể.

Nét môi anh đào ẩn hiện sắc cười thanh khiết. Khương Vũ nắm lấy góc áo hắn, bình yên nhắm mắt. Tâm can nhẹ nhõm "tựa lông hồng".

Dường như, mọi uất nhục, mọi đau khổ, thương tâm chỉ để chờ đợi cái ấm áp, ôn nhu này của ai đó. Trong khoảnh khắc, y mơ hồ khát khao từng chút: Hơi thở; nhịp tim;...người này, hoang chiếm thành vật sở hữu - Riêng mình.

Cứ như vậy, nằm trong lòng đối phương mà ôm ấp, tận hưởng. Dưới lặng lẽ bao bọc của màn đêm.

°°°°°°°°°°°°°°°°°°°

Ngàn vạn ngọn lửa đang nhen nhóm, bừng lên dưới hạ thể. Hơi thở dần nặng nhọc, khó khăn, vòng tay hắn, buộc phải thả lỏng hơn.

Thần hồn loạn thất kinh, hắn dùng chút lí trí mơ hồ, cố đè nén dục vọng xâm chiếm.

Nhìn vẻ mặt ngốc nghếch đang say sưa rơi vào giấc mộng của 'đệ đệ' - Trái tim rung nhịp, từng hồi dồn dập. Cự long dưới khố cương cứng, dây thần kinh trong đầu như đang bừng bực đứt - Đau nhức, ngứa ngáy lan tràn khắp thân thể.

Cái đầu nhỏ của y gối lên ngực hắn mà 'cọ cọ', bàn tay "tiểu yêu" bấu chặt lưng áo, chưa hề nới lỏng. Loại tư thế quấn quýt này, làm hắn muốn động - không thể động. Một trận thống khổ, rối rắm, theo từng nhịp thở mà lớn dần.

Được sự che chở của đối phương, đôi thân ảnh, áp vào nhau.

Hai thiếu niên; hai cuộc đời; hai địa vị - Nhưng cùng 'hưởng' chung, sự thiếu thốn cực hạn của 'tình thân'. 

Quyển 1: Thanh Vũ Tự Khúc Hoàng Ca.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ