Izumi chạy nhanh ra ngoài, tức giận đỉnh điểm. Hắn không ngờ vị nữ hoàng này lại dám từ chối thỏa thuận này. Thậm chí còn khinh bỉ tình yêu của hắn dành cho Carol. Hắn muốn giết chết nữ hoàng ngu xuẩn này, nhưng sao khi thấy những giọt nước mắt đó lại khiến hắn ngập ngừng, không chỉ một lần!
Izumi đi thẳng về lều của mình, hung hăng đập phá mọi thứ trên bàn. Hắn nhớ đến lần đầu tiên gặp Asisư. Hắn đã nghĩ rằng chắc chắn vị nữ hoàng này sẽ bắt hắn đưa quân để đánh người em của mình. Ở trong cung, ai chẳng yêu quý quyền lực, hơn nữa em trai cô ta còn khiến cô nhục mặt trước bàn dân thiên hạ. Nhưng không! Cô ta chấp nhận chúc phúc cho em trai mình, chấp nhận từ bỏ vương quyền ở lại Hạ Ai Cập. Lần đó, lần đầu tiên cô ta chửi tình yêu của hắn. Nhưng khi nhắc đến em trai cô ta, hắn có thể thấy những giọt nước mắt kìm nén. Tại sao? Cô ta yêu em trai mình đến vậy mà lại chấp nhận em trai mình cưới người khác.
Lần thứ hai, hắn thấy cô ta đang đứng một mình nhìn em trai ôm người khác vào lòng. Đôi mắt đượm buồn với cô đơn nhưng nụ cười lại nở, điều đó khiến hắn khó hiểu. Hắn còn biết người bày ra trò này là cô ta!
Lần thứ ba, cô ta dù bất tỉnh hôn mê nhưng trong miệng vẫn nhắc đến cái tên đó. Suốt mười ngày hôn mê không ngày nào là không mơ hồ gọi cái tên Menfuisu! Hỏi tại sao không chọn cô ta, hỏi tại sao không phải là cô ta! Cô ta đau khổ đến mức đó, vậy tại sao vẫn để em trai cô ta lấy Carol?
Lần cuối cũng chính lúc này, hình như hắn đã có câu đáp trả cho tất cả khúc mắc vừa qua. Là cô ta muốn thấy em trai mình được hạnh phúc nên làm vậy, dù cho cô ta có phải chịu đau khổ một mình.
" Anh sao vậy?"
Mitamun đi vào thấy anh mình sắc mặt đen lại, hai tay nắm lại thành quyền. Tuy vậy trên môi lại nở một nụ cười chua xót thì không khỏi sợ hãi, tiến đến gần hỏi.
" Yêu...là như thế nào? Anh muốn Carol ở bên cạnh anh nên anh mới làm vậy, là anh sai sao?"
Hắn gục đầu vào vai đứa em bé bỏng của mình, giọng như muốn khóc mà hỏi. Hắn muốn được như cô ta! Hắn không chịu được cảnh thấy người mình yêu bên cạnh người khác.
" Anh sai! Anh hoàn toàn sai! Anh làm vậy chỉ khiến cho Carol đau khổ mà thôi. Yêu là muốn người mình yêu hạnh phúc, tuy rất khó nhưng còn hơn là cố níu thứ không thuộc về mình."
Mitamun nói, giọng chắc nịch khiến hắn có chút hoang mang. Cả em hắn cũng nói vậy....là hắn đã sai thật rồi.
" Vậy tại sao Asisư kia có thể từ bỏ được dễ dàng vậy? Anh không làm được! Đau lắm, tim anh đau lắm!"
Hắn tiếp tục nói, giọng một chút nghẹn lại. Mitamun cũng chỉ vỗ vỗ đầu hắn, lắc đầu cười.
" Anh thấy dễ dàng sao? Em lại thấy Asisư cực kì đau khổ ấy chứ! Chỉ vì em nói xấu Menfuisu một tí thôi mà cô ta đã nhốt em vào ngục giam, còn chả để tâm đến em là công chúa của Hitaito nữa kìa. Tình yêu của cô ta rất lớn, có khi còn hơn cả anh. Anh không thấy à, khi hôn mê cô ta chỉ luôn miệng gọi tên một người. Vậy nên không có gì là dễ dàng cả, chỉ là anh quá cố chấp thôi!"
BẠN ĐANG ĐỌC
[ Hoàn][ Trọng sinh] Liệu ta có thể làm lại từ đầu?
Novela JuvenilTa thân là nữ hoàng lại vì tình yêu mà mù quáng, bán đứng cả đất nước quê hương của mình. Ta thân mang nhiều tội, phải chăng kiếp này là để ta sửa lại sai lầm. Dù đã chuyển kiếp nhưng canh Mạnh Bà cũng không được uống, để những hồi ức đau thương ấy...