"Nhưng mà, chị cũng dời qua đây, như vậy có thể chứ?" Lâm Duẫn Nhi đột nhiên chú ý tới lời nói của thị trưởng, từ trong ngực thị trưởng ngẩng đầu nhìn nàng hỏi.
Trịnh Tú Nghiên vuốt tóc Lâm Duẫn Nhi, nhẹ nhàng hôn trán của cô, ánh mắt dịu dàng nhìn cô nói:"Có cái gì không thể ? Chẳng lẽ em không muốn sao?" Vừa nói nàng còn nhíu mày.
Lâm Duẫn Nhi mở to mắt vô tội nhìn thị trưởng, cô lắc đầu:"Không phải, em như thế nào lại không muốn?" Nói dứt lời Lâm Duẫn Nhi vùi đầu vào ngực Trịnh Tú Nghiên, buồn bực thanh âm nói:"Em yêu thích ở cùng chỗ này với chị..." Đúng vậy, Lâm Duẫn Nhi yêu thích ở chung với Trịnh Tú Nghiên, bất luận Trịnh Tú Nghiên bình thường là một thị trưởng cao ngạo, hay hiện tại là một người yêu dịu dàng đang cười với cô đầy ôn nhu, như thế nào cô cũng đều thực tâm yêu thích.
"Em thích ở cùng tôi là tốt rồi." Trịnh Tú Nghiên thầm nói, nàng tắt đèn đầu giường, thay đổi tư thế cho thoải mái rồi ôm Lâm Duẫn Nhi nằm trong chăn. Lúc này, trong phòng chỉ có ánh trăng ngoài cửa sổ chiếu vào, Trịnh Tú Nghiên nghe tiếng hít thở đều đều của người trong ngực, Trịnh Tú Nghiên lại như trở về thiếu nữ tuổi thanh xuân, chính là cảm giác về mối tình đầu tốt đẹp tại quanh quẩn trong lòng nàng.
"Em mệt sao?" Một lát sau, Trịnh Tú Nghiên nhẹ nói.
"Không có." Lâm Duẫn Nhi trong ngực nàng cũng nhỏ giọng đáp lại.
"phòng em ở tổng cộng mấy người?" Trịnh Tú Nghiên thấy Lâm Duẫn Nhi không có bối rối, nhẹ giọng hỏi đến cuộc sống trong trường cô.
Lâm Duẫn Nhi lại khẽ cử động thân thể, đây là lần thứ hai, hai người cùng giường, nhưng lại là lần đầu tiên, cô thanh tỉnh trạng thái cùng thị trưởng đại nhân nằm sát vào nhau gần như vậy. Cô có chút khẩn trương, theo tư thế đang nằm vươn cánh tay vòng qua eo thị trưởng, sau mới trả lời :"Bốn người, có một học tỷ không thường trở về ở, bình thường chỉ có em, Dịch Dương cùng Na Na ba người."
Trịnh Tú Nghiên:"A" một tiếng, nàng thấy Lâm Duẫn Nhi chủ động ôm eo của mình liền lấy tay sờ lên bàn tay mềm mại của Lâm Duẫn Nhi, nhẹ nhàng nắm. Đi theo còn đem ra kết luận nói:"Ừ, vậy em quả thật có chút ảnh hưởng tới chuyện người khác a.."
"Huhm?" Nghe thị trưởng nói Lâm Duẫn Nhi hơi nhíu lông mày, trong bóng tối ngẩng lên nhìn qua thị trưởng.
"Em nghĩ đi, hai người yêu thương nhau nhất định là muốn làm chút ít chuyện tình thân mật a. Chính là em cũng ở đó, các nàng nhất định không thể thoải mái làm gì..." Trịnh Tú Nghiên nghiêm túc phân tích.
Lâm Duẫn Nhi không nói, cô đương nhiên biết rõ vấn đề này, nhưng nơi đó là phòng ngủ kí túc xá, không phải cô muốn lãng tránh thì liền có thể lãng tránh .
Dưới ánh trăng Trịnh Tú Nghiên trông thấy trên mặt Lâm Duẫn Nhi mênh mang biểu lộ, nàng cho rằng người đơn thuần như Lâm Duẫn Nhi nghe không hiểu lời của mình. Trịnh Tú Nghiên trong đầu chợt nảy ra một loại xúc động, nàng nhẹ liếm môi của mình, nghiêng đầu liền hôn lên đôi môi mềm mại đầy hương vị ngọt ngào của Lâm Duẫn Nhi.
"Em, ô..." Lâm Duẫn Nhi vừa định nói chuyện, không nghĩ rằng thị trưởng đại nhân không hề báo trước liền hôn môi cô, không đợi cô theo bản năng phản ứng, liền bị đối phương lưỡi mềm như rắn cuốn lấy. Bị trêu chọc mất đi khí lực, cô không khống chế được ngâm ra một tiếng cực kỳ yếu ớt.
BẠN ĐANG ĐỌC
Nữ Nhân Của Thị Trưởng
De TodoThể loại:ngôn tình - bách hợp Nhân vật:Lâm Duẫn Nhi x Trịnh Tú Nghiên