Hậu hoa viên.
Trăng thanh gió mát
Đèn đuốc chập chờn
Cạnh hồ nước trong vắt đang gợn sóng vì những làn gió nhẹ nhàng vờn đùa. Hoa cỏ lay động khẽ khàng, toả ra hương sớm nồng đậm.
Sương...mang theo những giọt trong suốt đọng trên những phiến lá rồi rơi rớt trên nền đất.
Hòn sơn giả xanh mướt cũng rung rinh những tán lá trên đó như muốn hoà vào cảnh sắc xung quanh.
Chỉ là cạnh đó, cảnh sắc xinh đẹp nhìn vào lại hết muốn hoà mình.
Một nam tử uy nghi, long bào ánh kim, quanh người phát ra khí chất vương giả, ngạo nghễ toả hàn khí khiến kẻ khác bất giác tự cúi mình.
Một nam tử dáng người nhỏ nhắn thanh thoát, khoác lên lam y lại càng toả ra khí chất thanh cao nhã nhặn, không vướng bụi trần, rất khiến người nhìn vào không khỏi nghi ngờ hắn là một nam nhân tiên tử.
Chỉ là...
Cái thái độ đắc ý vẽ lên mặt cộng với nụ cười thâm hiểm tựa như cáo non thấy mồi. Thì ai cũng hẳn phải ngán ngẩm mà phán: cáo đội lốt thỏ.
Nhận ra bản thân cũng quá phấn khích vì ý nghĩ thánh thần vừa rồi, hắn cũng ưỡn ngực cao giọng.
"Khụ...ta đến là muốn thỉnh hoàng thượng ngựa và một vài ám khách giỏi để hộ ta đến nước địch giải quyết quốc sự."
"Ngươi đảm bảo?"
Dù gì...hai ngày là quá ít.
Cũng là quá dài.
Hai ngày để nàng ta giải quyết, có thể nàng ta sẽ không giữ được mạng sống.
Hai ngày để hắn chờ đợi, nếu nàng ta thất bại, thì cái giá phải trả cho khoảng thời gian đó có thể là toàn bộ quốc gia.
"Đương nhiên."
Lam y mỹ nam giọng đầy kiên quyết, nhìn thẳng mắt hắn mà trả lời không chút do dự.
Trong khung cảnh trịnh trọng ấy...
"Aaaaaaaaa......"
Tiếng thét thất thanh của mỹ nam vang vọng bốn phương khiến chim chóc đang ngủ vùi cũng tán loạn bay đầy trời.
Và nam nhân kia không khách khí mà "Bũm" một tiếng - hụt chân rơi xuống hồ. Lý do đơn giản đến mức khiến người nghe phải ngã ngửa, có con chuột chạy qua chân.
Vâng! Là chạy qua chứ không phải đóng đinh dưới chân hắn.
Aaaa...khốn kiếp.
Hoàng cung mà có chuột. Ta nguyền rủa ba đời nhà ngươi, tên chuột đáng chết kia.
Lam y nam tử rơi xuống nước chỉ thấy quẫy đạp một lúc rồi chìm nghỉm không thấy động tĩnh. Triệu Tử Dương liền nóng đảo mắt nhìn quanh.
Không có gì. Làm sao?
Chẳng lẽ...
Đúng a. Nữ nhân quan trọng nhất là giữ thanh tiết. Làm gì có ai dám cởi đồ tập bơi.
BẠN ĐANG ĐỌC
(Sắc, xuyên)Tiểu bảo bối của bạo vương - Huyền Namida [DROP]
General FictionTên: Tiểu bảo bối của bạo vương Tác giả: Huyền Namida Độ dài: chưa rõ Độ lười: rất cao ******* VĂN ÁN Nàng - một cô gái yêu kiều diễm lệ, là nhất đẳng karatedo. Không những vậy còn thủ khoa khối C của học viện Thánh Hà, tinh thông các môn nhất là sử...