Yoongi lái xe mà để tâm trí mình bay tận đâu đâu. Khi nãy lúc anh đè Jimin xuống ghế thật tình là không nghĩ gì nhiều, chỉ nghĩ Jungkook có thể lần theo định vị trên điện thoại cậu rồi đuổi theo. Nhưng mèo nhỏ đó không biết đã suy đoán lung tung cái gì, mắt nhắm chặt rồi mím môi bày ra một bộ dạng đợi chờ trông vô cùng dễ thương. Yoongi bất giác cong môi, tâm tình chưa bao giờ tốt hơn lúc này.
- Hyung, em gọi mấy anh kia về rồi! _ Taehyung đột nhiên nói.
- Sao lại làm phiền họ? _ Yoongi hơi nhíu mi.
- Em đâu có. Ba Bang gọi ấy chứ.
- Ba gọi làm gì? Công ty có chuyện à?
- Đâu, ba nói tẹo nữa cả đám về nhà lớn ba dắt đi xem mắt. _ Taehyung nâng mắt, liếc nhẹ sang Jimin đang ngồi nghịch điện thoại của mình bên cạnh.
- Lại nữa!? _ Yoongi ảo não cao giọng, thật muốn đập đầu vào vô lăng.
- Ba kiên trì như thế, lại không biết bọn mình đã sớm có người trong lòng. Mà mấy anh thì lại không muốn làm ba phật ý, cái gì cũng chiều theo ba.
Jimin lướt ngón tay ngắn múp míp trên điện thoại, tai nghe ngóng hai người kia nói chuyện một lúc đã thấy ong ong. Bọn họ là người một nhà? Anh em ruột? Đâu có giống nhau nhỉ!? Lại còn "cưng chiều" ba. Thật không hiểu Kim Taehyung này sử dụng ngôn ngữ ở hành tinh nào.
- Muốn tôi giúp không? _ Jimin trả lại điện thoại cho Taehyung, tủm tỉm cười.
Jimin cái gì không giỏi, bày trò lại thuộc hàng sư phụ. Thử hỏi vì sao đã ba tháng làm việc ở JK, ngày nào cậu cũng đều đặn đi muộn hơn nửa tiếng, vậy mà Jeon Jungkook lại không sa thải thậm chí cũng không trừ lương, ậm ừ xem như không biết!? Còn không phải do Jimin quá hiểu chuyện quá đáng yêu đi, ngày ngày tuy đi trễ nhưng cuối tuần nào cũng mang theo cơm nắm tự làm, vì biết tối những ngày cuối tuần Jungkook đều ở lại công ty rất rất muộn.
Jimin chẳng biết nấu ăn đâu. Cơm thì bỏ vào nồi cơm điện, nhân bên trong là đồ hộp, có mấy ngày Jimin đặc biệt rảnh rỗi thì lôi thịt xông khói ra chiên lại, không cần phải nêm nếm gì. Tỉ mỉ một chút là được.
Hỏi sao mà họ Jeon kia không xem cậu như mèo nhỏ mà yêu chiều cưng nựng, thiếu điều đem Jimin sủng lên tận trời xanh.
- Em có thể? _ Yoongi nhân lúc dừng đèn đỏ, quay xuống nhướng mi trêu chọc. Anh phát hiện ra mình rất thích khi dễ bé mèo này, bất kể có bắt nạt cậu bao nhiêu lần cũng không chán, cảm thấy cậu xù lông nhăn nhó rất đáng yêu.
- Chưa biết chừng. _ Jimin lơ đãng nhìn ra cửa sổ, lại ngứa tay, ấn ấn nút kéo cửa sổ xe lên xuống không ngừng.
- Em sẽ làm người yêu của bọn tôi à? _ Taehyung tự nhiên nghĩ tới cách này, buộc miệng hỏi.
- Trừ phi ba các anh không ngại việc năm người các anh yêu cùng một người.
Jimin vừa dứt lời, Yoongi và Taehyung lập tức rơi vào trầm mặc. Dù vậy, hẳn là trong lòng cả hai đều đang mở hội ăn mừng rồi.
Mà Taehyung lúc này lại nghĩ sâu xa hơn, anh rõ ràng khi nãy chỉ hỏi liệu Jimin "sẽ làm" người yêu của bọn họ, chứ chưa từng nói rằng cậu "sẽ giả làm". Mèo nhỏ suy nghĩ đơn giản quá, không chịu phân tích kỹ lưỡng lời anh nói, thành ra gật đầu đồng ý cái một.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Shortfic | AllxMin] Mèo Nhỏ Nhà Bên
FanfictionTự nhiên bên cạnh Park Ji Min xuất hiện năm người đàn ông lạ mặt - những người mà cậu thề rằng mìn đã luôn thấy họ theo dõi cậu trước đó. Mà sao giờ lại là sáu người rồi cơ? Đời Ji Min chưa đủ khổ à!? Ai cho Ji Min lương thiện chứ?