Trần Bì múc cho Xuân Thân một chén phá lấu ớt, Xuân Thân đói meo hấp tấp ăn một miếng, bị nóng đến phun hết ra.
Trần Bì nhìn có chút ghê tởm, Xuân Thân sợ sệt nhìn ánh mắt của Trần Bì, hiển nhiên là sợ Trần Bì lại đánh nó, Trần Bì không để ý đến nó, tiếp tục đếm tiền xu trên bàn. Xuân Thân thở phào nhẹ nhõm, rốt cục lại bắt đầu ăn.
Máu trên đầu nó đã khô, đóng ở gáy và sau tai, đã thành vảy máu. Trần Bì cảm thấy đứa nhỏ này cũng giống như mình, xương sọ dày, cho nên diện tích bên trong trong ít, đầu óc liền ngơ ngác.
Tiền xu được chia thành mười chồng, từng đống từng đống chồng lên, Trần Bì đã đếm nhiều lần. Hắn gãi gãi đầu, đếm thế nào cũng chưa tới 100 văn. Hơn nữa hắn quá khẩn trương, mỗi lần đếm xong số lượng lại không giống nhau, lúc thì 98, khi thì 97. Rốt cuộc là thiếu bao nhiêu? Trong lòng hắn cũng không rõ.
Cờ miễn thuế pháo đầu cột trên dây phơi cá, lúc này đặt ở trên bàn, tiền xu đều đè lên trên, trên lá cờ miễn thuế, có thêu hình một bông quỳ vàng. Trần Bì đếm phát chán, tạm thời gác lại việc đếm tiền, kéo lá cờ ra cẩn thận ngắm.
Quỳ vàng là dấu hiệu của Hoàng Quỳ bang, Xuân Thân muốn giết ai hắn dĩ nhiên biết. Nhưng muốn tra ra lá cờ miễn thuế này là của ai, sợ rằng phải tốn một ít công phu: thời gian.
Nhưng Trần Bì cũng không hề gì, đợi lâu như vậy, rốt cục có một khách hàng tới cửa, chuyện Bảy Hỉ nói quả nhiên có căn cứ. Điều này khiến cả người hắn cũng hưng phấn lên. Hắn đã có phần không nhớ nổi Bảy Hỉ rốt cuộc đã nói gì với hắn, hắn thậm chí cảm thấy Bảy Hỉ nói là lời tiên đoán, bây giờ lời tiên đoán này lập tức phải thực hiện.
Trần Bì đặt cờ miễn thuế xuống, lần nữa từng chút từng chút xếp tiền thành hàng chỉnh tề, lần này hắn đếm rất rõ ràng, vừa đúng chín mươi chín, hắn thở ra một hơi, nghĩ thầm thiếu không nhiều lắm nhưng vẫn không thể đồng ý được, Bảy Hỉ nói 100 văn, thì phải một trăm văn, nếu không mất linh thì làm sao bây giờ?
Vì vậy ngẩng đầu nói với Xuân Thân: "Giết một người một trăm văn. Thiếu một đồng, không đủ tiền."
Xuân Thân đã ăn sạch bóng dĩa ớt, ngay cả chén cũng liếm khô. Hiển nhiên ăn chưa no, nhìn cái chén trước mặt Trần Bì.
Trần Bì cầm chén đẩy qua, Xuân Thân không dám nhận, mãi cho đến Trần Bì cầm chén đẩy tới trước mặt nó, nó mới lại bắt đầu ăn xì xụp.
"Thiếu một đồng, không đủ tiền." Trần Bì lần nữa nhắc nhở Xuân Thân, Xuân Thân nhìn tiền, trong miệng đầy đồ ăn, nghẹn một cái, ăn không trôi, lời cũng nói không ra được, nhưng đôi đũa trong tay hoàn toàn không dừng lại, vẫn đang không ngừng nhét vào mồm.
Trần Bì tiến đến nắm được chén của Xuân Thân, kéo về phía sau, muốn nó đừng ăn nữa, Xuân Thân liền ôm lấy chén. Ngẩng đầu nhìn hắn. Trần Bì giơ tay vừa định đánh, Xuân Thân mới chịu buông chén xuống.
BẠN ĐANG ĐỌC
Lão Cửu Môn ( Chính bản )
AventuraTên gốc: 老九门 (Lao Jiu Men) Tác giả: Nam Phái Tam Thúc Editor: Phi Phi Chuyển ngữ: VietPhrase, từ điển Hán Việt (thivien.net) Thể loại: ... Tình trạng: Đang tiến hành Giản giới: Lão Trường Sa Cửu Môn Đề Đốc, người bên ngoài không ai là không biết, kh...