Chap 5

3K 187 11
                                    

Tặng cô hoachita
Ythcnl ❤
__________________

Reng...reng... *
Sau 5 tiết học mệt mỏi thì chuông giờ ra chơi cũng reo lên và chính nó là vị cứu tinh của học sinh ở đây.
- " Taehyung à mình xuống căn tin đi " - và khi nghe tiếng chuông thì bạn Min lớp trưởng đây đi qua chỗ cậu tiếp chuyện với cậu.
- " Ờ, chờ mình một chút để mình dọn tập đã " - còn cậu cũng không mấy ngạc nhiên gì mà trả lời vui vẻ sau đó đóng tập vở lại.
Sau khi thu dọn xong TaeHyung và Min đi xuống căn tin của trường trong cái bụng đang đán trong miệt mài, đôi bạn thân vừa đi vừa nói chuyện vui vẻ và cỏ lẽ hôm nay là ngày học đầu tiên vui nhất mà cậu từng trải qua.
- " TaeHyung ngồi đây đi để tớ đi lấy đồ ăn cho "
- " Ừm vậy cảm ơn cậu nha "
- " Có gì đâu mà "
.
.
.
.
.
5p trôi qua
- " Tèn ten có rồi đồ ăn rồi nè " - sau khu ngồi đợi mòn mỏi thì Min đi tới trên tay cầm hai phần ăn đưa trước mặt cậu.
- " Cảm ơn cậu nha nhìn ngon quá "
- " Có gì đâu mà hihi "
Ngay tại căn tin ở vị trí đối diện bàn của cậu.
- " JungKook oppa à ~ mấy ngày nay anh tránh mặt em nhiều lắm nha em giận rồi " - con ả làm nũng rồi ôm chặt cánh tay của anh mà giận dỗi.
- " Né tôi ra đi " - nhưng hình như anh không thích điều này mà liếc ả một cái sau đó thu hồi về.
- " Anh càng làm vậy thì em càng ôm chặt anh hơn đó " - nghe anh nói những lời như vậy ả càng làm tới, đúng là con mụ cứng đầu mà, bởi vậy anh cũng khổ sở vì ả lắm.
Anh bây giờ cảm thấy rất là khó chịu với cái người ngồi kế bên, sức chịu đựng có hạn anh, anh liền lấy tay gỡ tay ả ra làm ả té xuống đất, vì nãy giờ anh không hề chú ý đến sự hiện diện của ả mà chỉ ngồi quan sát ai kia thôi.
- " N... nè bộ mặt tôi dính cái gì hay sao mà đứng nhìn như trời tròng vậy hả " - cậu bất chợt ngước lên thì thấy anh đang nhìn một cách ôn nhu mà đỏ mặt ăn nói lắp bắp.
Bây giờ anh mới đứng dậy không phải đi tới chỗ của cậu mà tới chỗ của Min mà nói nhỏ vào tai Min rằng:
- " Nè, biết điều thì mau biến dùm cái " - người ta là tiểu mĩ thụ đó nha cho nên nghe nói vậy mặt mày tái mét mà chạy đi để mình cậu với anh ở đó.
- " V...vâng để... để tôi đi liền " - Min rung rẫy sợ hãi, bởi vì trong cái trường này nếu ai ko nghe lời anh thì sẽ nhận hậu quả thương tiếc xảy ra.
Sau khi Min đi thì anh bước tới chỗ cậu mà lấy tay ôm eo cậu, về phần cậu thì nãy giờ cậu mới biết được sự hiện diện của anh. Thấy anh ôm eo mình mà theo phản xạ mà đẩy anh ra nhưng mà thấy cũng thích thích.
- " Nè làm cái gì vậy cái đồ điên " - cậu tức giận vừa nói vừa lấy tay của anh ra khỏi eo mình.
- " Từ bây giờ em sẽ là người của anh"
- " Bộ anh điên hả mắc mớ gì tôi phải là người của anh chứ, tôi đẹp nhưng mà tôi đâu có khùng "
- " Với lại anh đang quen cái cậu tên MinAh gì đó mà "

Vote vote ~

[KookTae/HopeMin.Ver][HE][Longfic] Em sẽ mãi là của anh Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ