Chương 12

208 9 0
                                    


Khi Tô Yên đi vào, công việc của Giang Cảnh Xuyên đã chấm dứt, sau khi cúp điện thoại hắn liền đứng dậy đóng máy vi tính, đi đến trước mặt Tô Yên, đáy mắt toàn là mỏi mệt, "Đi thôi, về phòng ngủ."

Tô Yên ngoan ngoãn đi theo sau lưng Giang Cảnh Xuyên, trong đầu còn đang nhớ lại chuyện điện thoại di động, trở lại phòng ngủ, Giang Cảnh Xuyên rửa mặt bằng nước lạnh rồi nằm ở trên giường, trong lòng Tô Yên một chút cũng không thấp thỏm, thử hỏi một người đàn ông vì công việc bận đến rạng sáng, hắn sẽ còn có ý nghĩ cùng tinh lực đi tiến hành vận động kịch liệt sao?

Hiển nhiên là không thể, cho nên Tô Yên rất yên tâm dựa sát vào bên cạnh hắn. Giang Cảnh Xuyên xác thực là không có ý nghĩ làm chuyện đó, hắn nghiêng đầu làn môi không cẩn thận sát đỉnh đầu Tô Yên, hương tóc nhàn nhạt quanh quẩn ở mũi, thình lình Giang Cảnh Xuyên không khống chế mở miệng nói: "Anh cảm thấy chúng ta đã đạt tới nhận thức chung, đúng như anh đã nói, đối với anh bất kỳ hình thức chân ngoài nào cũng  không có hứng thú, cũng hi vọng suy nghĩ của em cũng có thể nhất trí với anh." Bây giờ Tô Yên đã biết chân ngoài là ý gì, cũng biết thế giới này là một chồng một vợ, nhưng cô cũng không tin lời của Giang Cảnh Xuyên, chính xác mà nói, cô chỉ tin tưởng mình, lời này của Giang Cảnh Xuyên hiển nhiên không phải đang biểu hiện quyết tâm với cô, hắn là đang nhắc nhở cô cũng không nên có chân ngoài? A, Tô Yên cảm thấy mình còn xem như là người có lễ nghĩa, cho dù chuyên trách là ôm bắp đùi, nhưng phải là cô buông tha cho bắp đùi Giang Cảnh Xuyên trước, cô không có dư thừa tinh lực đi ôm bắp đùi khác. Chỉ là Giang Cảnh Xuyên vô duyên vô cớ nói lời này là ý gì? Tô Yên không hiểu rõ, dù sao chuyện của nguyên thân cô hiểu rõ cũng không nhiều, lúc này cũng không nên lờ mà lờ mờ nói tiếp, chỉ có thể ừ một tiếng xem như trả lời. Được Tô Yên trả lời khẳng định, Giang Cảnh Xuyên cũng không tiếp tục nói chuyện, nhất thời, trong phòng ngủ an tĩnh cực kỳ, Tô Yên có lòng cùng Giang Cảnh Xuyên nói thêm mấy câu, bất đắc dĩ chính là không biết ở trong tình huống thế này nên nói cái gì với hắn, chỉ có thể an tĩnh dựa sát vào bên cạnh hắn. Cho đến khi bên tai truyền tới tiếng hít thở đều đều, Tô Yên mới nhắm mắt chìm vào giấc ngủ. Buổi sáng khi Tô Yên tỉnh lại, Giang Cảnh Xuyên đã ở dưới lầu ăn sáng, cô tùy ý rửa mặt chải đầu sau đó liền xuống lầu, thấy một thiếu nữ xa lạ ở bên bàn cơm, còn chưa đợi cô biểu hiện ra vẻ mặt nghi ngờ, thiếu nữ thật hưng phấn nhiệt tình lao đến, mở cánh tay hướng Tô Yên làm nũng, "Muốn ôm!"

Tô Yên tránh né không kịp, bị thiếu nữ xiết vào lòng, thật không dễ dàng thiếu nữ rốt cuộc buông cô ra, liền bắt đầu bùm bùm lốp bốp nói: "Chị Tiểu Yên, em nói với chị, em vừa xuống máy bay liền tới gặp chị, lần này quà em mua cho chị, chị tuyệt đối sẽ thích!"

Xem ra là người quen, Tô Yên mỉm cười với cô, "Ừ, cám ơn em." Tần Huyên kéo Tô Yên ngồi xuống, "Anh rể, em cũng mang quà cho anh, không đắt, anh đừng ghét bỏ a."

Giang Cảnh Xuyên đối với người Tô gia không thể nói thân thiện, nhưng đối với bọn họ cũng là phi thường chu đáo, "Em có phần tâm này là được." Hắn ở trước mặt người ngoài nói cũng không nhiều, có thể nói cùng Tần Huyên một câu như vậy đã đủ, Tần Huyên có chút sợ hắn, cũng không dám lại tiếp tục nói chuyện với hắn, thành thành thật thật bắt đầu ăn bữa sáng, thỉnh thoảng hướng Tô Yên nháy mắt mấy cái.

[ Cổ đại xuyên hiện đại ] Xem ra anh rất có tiền Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ