Khải Bình nhìn cô, ánh mắt chứa đầy sự khó hiểu.- Em mong anh ta ở lại đến vậy sao?
Tiểu An giật mình, cúi thấp đầu. Thật vậy sao? Cô chỉ muốn băng lại vết thương thôi mà.
Ánh mắt Khải Bình trùng xuống, giống như có một kim đâm sâu vào lòng hắn, đau đớn.
- Ngay cả lừa dối, em cũng không lừa dối được sao?
- Không phải, tôi..
Khẽ cắn môi, ở tình cảnh này thật khó nói, cô không cách nào mở miệng nổi.
- Là như vậy sao? - Khải Bình cười khổ. Anh vẫn thua tên Daniel đó sao? Hắn làm nhiều như vậy, cô vẫn không cảm thấy gì sao?
- Không! Anh hiểu lầm, tôi chỉ muốn...
- Không cần! Không quan trọng nữa! - Hắn ngắt lời, mệt mỏi nhắm mắt.
Tiểu An cũng không nói gì, lúc trước và bây giờ hoàn toàn khác, cô đứng trước hắn, một cảm xúc sợ hãi, rụt rè lại dâng lên. Cô hiện tại, nhát gan.
- Về nghỉ đi, tuần sau là lễ cưới của Lục Quân và Đường Hi rồi! Tôi cũng đi đây, tuần sau gặp!
Dù tức giận, hắn vẫn không quên dặn cô, nói xong rồi mới quay đầu, bước đi.
Nếu hắn thua, nên thua đẹp chút!
Trong căn phòng rộng lớn, một thân ảnh ngồi thụp xuống, co người lại một góc khẽ nói:
- Ý em, không phải như vậy...
* * *
Tiểu Vy ngồi trong lòng Lãnh Phong nói:
- Phong, anh không nên đánh Daniel mạnh như vậy!
- Anh đâu chỉ có đánh anh ta, còn nhớ là có cả Khải Bình nữa!
Nàng vừa nhìn thấy Khải Bình đi xuống, khuôn mặt hiện lên một vẻ thất vọng rõ ràng, hơn nữa anh ấy cũng đều bị thương ngang nhau với Daniel.
- Nhưng...
- Không cần nhiều lời! Không phải em nói anh can họ hay sao? Anh chính là can họ đấy thôi, không lẽ để họ đánh nhau đến chết?
Lãnh Phong nói lại lời nàng, đưa tay bỏ miếng khoai chiên vào miệng mình.
Tiểu Vy trừng hắn một cái, quay lại tiếp tục theo dõi tạp chí.
- Phong, em được đổi màu tóc sang màu này không?
Nàng giơ tờ báo chí lên, ở đó có chụp ảnh một cô người mẫu xinh đẹp với mái tóc màu nâu đỏ.
- Không! - Hắn không thèm liếc mắt qua tờ báo chí, đưa miếng khoai chiên bỏ vào miệng nàng.
- Nhưng anh còn chưa nhìn! - Nàng tránh đi miếng khoai tây chiên từ tay hắn, cố đưa quyển tạp chí đến gần mặt hắn.
Hắn thở dài, có chút không vui nhìn nữ nhân bộ dạng xấu xí ở trong quyển tạp chí, rất nhanh liền trả lời như cũ:
- Không! Cô ta xấu kinh tởm, em muốn giống cô ta? - Lãnh Phong nhíu mày nhìn nàng.
- Cô ấy xinh mà! - Tiểu Vy hạ tờ báo xuống nhìn lại.
BẠN ĐANG ĐỌC
Vợ yêu, đừng chạy trốn!
Lãng mạnTác giả: KellyKil Rating: 17+ VĂN ÁN. Lãnh Phong, con người lãnh khốc, tàn bạo, nắm trong tay chủ chốt của giới xã hội ngầm. Hắn là tạo hóa của gió, phong lưu, đào hoa, lăng nhăng, coi phụ nữ như quần áo, hạn sử dụng chỉ có một ngày.. Nàng là đại d...