Nơi hậu viện của Đoàn gia có một tòa hai tầng lầu nhỏ, bình thường là dùng để làm phòng nghỉ ngơi cho khách.
Bùi Dịch tìm kiếm bóng dáng Tô Thi Thi đến nơi này, chỉ là ngay tại lúc anh đang muốn vào đi, sau lưng truyền đến một giọng nói gọi anh lại.
"Bùi Dịch." Hỗ Minh Phỉ đi tới, lập tức đi tới trước mặt anh, đối với anh nhàn nhạt nở nụ cười một phen, "Tôi có việc tìm anh."
Bùi Dịch nhướng mày, không hề nghĩ ngợi, đã nói: "Không rảnh."
Nói xong tiện hướng tới phía trước đi đến.
Hỗ Minh Phỉ quả đấm nắm chặt, trong mắt hiện lên quét xuống tức giận.
Người đàn ông này thật đúng là không coi ai ra gì!
"Anh nên là biết tôi xuất hiện ở nơi này, là ý của bác gái!" Hỗ Minh Phỉ đứng tại chỗ, lạnh giọng nói.
Bùi Dịch bước chân ngừng một trận, nghĩ muốn muốn tiếp tục đi về phía trước, lại nghe Hỗ Minh Phỉ nói.
"Tính tình đứa con lớn thường rất hiếu thuận, nghe lời cha mẹ. Tôi nghe nói mẹ con các người sống nương tựa lẫn nhau, anh cũng không muốn để cho mẹ mình vì anh mà bệnh đau đầu tái phát chứ?"
Cô ta nói xong giọng nhẹ một chút: "Tôi nghe nói bác gái thời gian này đều phải dùng đến nha phiến mới có thể giảm bớt đau đầu, bà một mực vì anh mà lo lắng."
Bùi Dịch bước chân thu trở về, trong mắt lệ khí chớp lóe rồi biến mất. Anh đứng thẳng thân thể, chậm rãi xoay người, mặt không chút thay đổi nhìn Hỗ Minh Phỉ: "Có cái gì nói nói thẳng."
Hỗ Minh Phỉ nhìn thấy Bùi Dịch quay người lại, ở trong lòng hừ lạnh một tiếng.
Cô ta đã sớm nghe nói Bùi Dịch hiếu thuận, đây là nhược điểm lớn nhất của anh, mà cô ta giỏi nhất là việc bắt lấy nhược điểm của người khác.
Cô ta cũng không tin, Bùi Dịch thật sự sẽ mặc kệ Nhậm Tiếu Vi.
Cô ta đi về phía trước hai bước, cách Bùi Dịch hơn một mét mới dừng lại, ngẩng đầu, trong giọng nói đều là tự tin.
"Tôi muốn anh làm chồng của tôi."
"Nằm mơ." Bùi Dịch liếc cô ta một cái, ánh mắt giống như là đang nhìn một kẻ ngu ngốc một dạng.
Hỗ Minh Phỉ hít sâu một hơi, cô ta không thể tức giận, tức giận liền thua.
Cô ta chậm rãi nói: "Anh không thích tôi không quan trọng, tôi cũng như thế không thích anh. Nhưng mà gia đình chúng ta đều như vậy, hôn nhân chưa bao giờ là do chính mình quyết định. Hai nhà chúng ta đều hi vọng chúng ta cùng một chỗ, như vậy đủ rồi."
"Vậy sao?" Bùi Dịch cúi đầu hỏi một tiếng, lập tức chỉ thấy khóe miệng của anh hơi hơi nhếch lên, nhìn thẳng vào mắt Hỗ Minh Phỉ, trào phúng nói, "Cô đã đối với tôi cảm thấy hứng thú, hơn nữa đối với tôi càng ngày càng để ý, vậy mà dám nói không thích tôi?"
"Anh!" Hỗ Minh Phỉ biến sắc, kiêu ngạo thiếu chút nữa bị anh đánh nát.
Cô ta biết Bùi Dịch đối với cô ta khinh thường, cho nên cô ta ở trước mặt anh làm sao có thể cúi đầu trước.
BẠN ĐANG ĐỌC
CHÚ À! ĐỪNG NÊN THẾ! - Trần Mạc Tranh - QUYỂN 2
Lãng mạnTên truyện: Chú à! Đừng nên thế! Tác giả: Trần Mạc Tranh Editor: Anna Ryeo - Động Panda Thể loại: Ngôn tình hiện đại, ngược, sủng, H+ (cái này do bạn thêm mắm muối cho đặc sắc, chứ nó nhẹ nhàng lắm) HE...