Ta biết rất nhiều người không muốn làm chứng chỉ tàn tật này cũng là bởi vì không chịu thừa nhận chính mình tàn tật, nếu như có thể ta cũng không muốn đi làm loại chứng chỉ, nhưng mà sự thực là ta xác thực cần nó.
Hiện thực chính là hiện thực, tấm chứng chỉ kia có thể vì ta mang đến một chút phúc lợi, mà ta xác thực cần những một chút phúc lợi đó.
Đầu tiên là Kim Chung Đại bồi tiếp ta đi đường để đánh giá bề ngoài, điền xong đưa trước về phía sau, qua một tuần lễ thì có người thông báo chỉ định ta đi bệnh viện tiến hành giám định người tàn tật.
Kim Chung Nhân xin nghỉ một ngày, ngày đó theo ta đi tới bệnh viện kia.
Lúc chờ ở bên ngoài, ta thấy một hai người giống như ta mất chân, hoặc là đơn giản hai cái chân đều đứt đoạn.
Ta hơi có chút bất an, dù sao cũng là lần thứ nhất tiếp xúc được nhiều đồng loại như vậy. Nhìn trên mặt bọn họ mặt không hề có cảm xúc hay dáng vẻ, luôn cảm thấy toàn bộ không gian bầu không khí cũng kiềm chế lên.
Kim Chung Nhân vẫn lén lút lôi kéo tay ta, tiếp xúc được lòng bàn tay của hắn thời điểm đó, ta miễn cưỡng bình tĩnh lại.
Đến phiên ta, tay ta bị Kim Chung Nhân nặn nặn, nhẹ giọng nói rằng: "Ta ở chỗ này chờ ngươi."
Ta gật gật đầu, liền chống gậy đi vào.
Kiểm tra tốc độ rất nhanh, dù sao mất đi tứ chi tàn tật là không có cách nào giả bộ. Công nhân kiểm tra vẫn duy trì mặt không hề có cảm xúc, tình cờ để hỏi vấn đề, ta bị người thao túng đến thao túng đi có chút không dễ chịu.
Thời điểm đi ra khỏi bệnh viện, ta không nhịn được thở dài.
Kim Chung Nhân hỏi: "Làm sao ?"
Ta lắc lắc đầu.
Hắn nói rằng: "Qua một thời gian ngắn, chân ngươi hơi hơi tốt một chút, liền đi bệnh viện của chúng ta tìm bác sĩ, giúp ngươi lắp chân giả đi."
Ta hơi kinh ngạc mà nhìn hắn, nói rằng: "Nhanh như vậy là có thể ?"
"Ngươi giải phẫu cũng qua không ít thời gian a, nếu như không phải ngươi hiện tại chân trái luôn bị đau, coi như hiện tại lập tức đi tìm chân giả cũng không có vấn đề gì."
Ta có chút trở nên hưng phấn, nhưng cũng có chút căng thẳng. Không biết đi chân giả có cảm giác gì, thật có thể giống như trước đây bước đi như trước đây?
Kim Chung Nhân đi tới trước mặt ta, đè lại bờ vai của ta, cười nói: "Tiểu Thù, ngươi có thể như thế như vậy bước đi, tin tưởng ta."
Ta nhìn con mắt của người đàn ông này, từ từ cũng nở nụ cười.
Từ lúc ta bắt đầu mất đi chân trái, vẫn luôn là hắn cùng Kim Chung Đại ở bên cạnh ta chăm sóc ta, muốn nói tin tưởng ai, chỉ có lời nói của hắn ta vẫn không làm sao hoài nghi đi.
Ta có thể giống như kiểu trước đây bước đi.
Ta có thể ném gậy xuống, một lần nữa dùng hai chân đạp đất.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Edit] [KaiSoo] Ngươi có điều là tên xấu xa
FanfictionTác giả: Tử Căng Editor: Jen Nguyễn Tình trạng bản gốc: Hoàn Nhân vật chính: Kim Chung Nhân x Độ Khánh Thù Nhân vật phụ: Biện Bạch Hiền, Phác Xán Liệt, Kim Chung Đại, Hoàng Tử Thao Thể loại: Đô thị, tình duyên, HE Đôi lời: Đây là lần đ...