"Đứng dậy!"
Quan tòa đi vào tòa án.
"Mời ngồi!"
Lâm Dư Hi ngồi trong hàng rào bị cáo nhìn Chu Tử Chính, Chu Tử Chính kiên định gật đầu với cô.
Cô còn nhìn thấy Chu Diễn Long, Ngải Vi, Tống Thành Trạch, bác Phạm ở nhà hàng Minh Tâm, bác Trần vì vụ kiện này mà nổi giận ngút trời, còn có một đám người dân ở thôn Minh Tâm nữa. Ở hàng ghế phía sau, Lâm Dư Hi thấy Tằng Hạo Lâm và Dương Gia Dung, còn có Lý Thuần Nhất và cha mẹ anh ta. Cả tòa án đều chật cứng.
Diệp Cẩm An nói: "Thưa quý tòa, liên quan đến vụ án 25 năm trước ở Tô Châu, bên biện có chứng cớ chứng minh Lâm Chi Hiên là bị vu khống. Xin quý tòa cho phép mời nhân chứng."
Thẩm Văn Hoa bước vào tòa án, đứng ở phần lan can dành cho nhân chứng tuyên thệ, rồi lại trả lời từng câu hỏi của Diệp Cẩm An. Cuối cùng Diệp Cẩm An trình cuốn nhật ký lên cho quan tòa: "Đây chính là cuốn nhật ký Lưu Văn Thanh để lại năm đó, những điều được viết bên trong hoàn toàn trùng khớp với lời nói của Thẩm Văn Hoa. Điều này đủ để chứng minh, cái chết của Lưu Văn Thanh không liên quan đến Lâm Chi Hiên, Lâm Chi Hiên bị người ta vu khống."
Luật sư bên khống Trần Diệc Kiệt đứng lên: "Tôi không có gì để hỏi nhân chứng bên biện, nhưng tôi lại có một điều nghi vấn. Nếu như Lâm Chi Hiên thật sự bị oan, tại sao 25 năm trước không đi lật lại bản án cho mình?"
Chu Tử Chính đáp: "Sau vụ án, tôi đến Hong Kong chăm sóc cho người cô bị bệnh nặng của tôi. Là một bác sĩ, một người thân, cô tôi đang bị bệnh nặng quan trọng hơn chuyện lật lại bản án. Sau đó thì làm việc ở phòng khám Tân Sinh, là một bác sĩ, chữa trị cho bệnh nhân cũng quan trọng hơn lật lại bản án, nên chuyện lật lại bản án cũng bị kéo dài. Đây là sự lựa chọn của tôi, tôi chỉ là chọn những chuyện tôi thấy càng quan trọng hơn, càng đáng để làm hơn thôi."
Trần Diệc Kiệt sửng sốt một lúc, từ từ nhả ra một câu: "Tôi không có câu hỏi gì nữa."
-----
Đến lúc tuyên bố phán quyết rồi. Quan tòa nhìn sang Bồi thẩm đoàn: "Bồi thẩm đoàn, các anh chị đã có phán quyết nhất trí rồi chứ."
"Đã có. Bồi thẩm đoàn nhất trí quyết định, bị cáo thứ nhất Lâm Chi Hiên, tội danh hành nghề y không bằng cấp thành lập. Bị cáo thứ hai Lâm Dư Hi, tội dang hành nghề y không bằng cấp không thành lập."
Quan tòa nói: "Bị cáo thứ hai Lâm Dư Hi, tội danh hành nghề y không bằng cấp không thành lập, thả ngay tại tòa. Bị cáo thứ nhất Lâm Chi Hiên, tội danh hành nghề y không bằng cấp thành lập......" Câu nói của quan tòa thoáng dừng lại, tim của Lâm Dư Hi cũng vọt lên đến tận cổ họng.
Quan tòa tiếp tục: "Phán tội một năm, án treo hai năm."
Tiếng hoan hô vang lên như sấm trong tòa án. Tiếng quát "Yên lặng" của người quản lý tòa án bị bao phủ trong tiếng hoan hô đinh tai nhức óc.
Lâm Dư Hi ôm Lâm Chi Hiên, cả người run lên, nước mắt chảy xuống.
Qua một phút sau, cuối cùng quan tòa cũng gõ búa xuống bảo mọi người yên lặng.
BẠN ĐANG ĐỌC
Em chạy không thoát tay anh đâu - Khiên Mộng
Roman d'amourTác giả: Khiên Mộng Editor: miemei Nguồn convert: ngocquynh520 Nguồn edit: Diễn Đàn Lê Quý Đôn Thể loại: hiện đại, nhẹ nhàng, ấm áp. Số chương: 71 chương + 1 ngoại truyện Giới thiệu: Lần đầu gặp mặt Chu Tử Chính: ...... Cô là bác sĩ nữ Lâm Dư Hi: An...