Chương 4

1.5K 126 5
                                    

Hôm nay Hi Hòa mặc một chiếc đầm trắng, chân váy điểm lấm tấm hoa nhỏ màu vàng nhạt, vạt tung bay, càng hiện ra nét mềm mại, nhu hòa của cô.

Biện Bạch Hiền chậm rãi đi theo phía sau cô, thấy cảnh này, thở dài một tiếng: "Đáng tiếc... Mình không nghĩ tới Hi Hòa lại có bạn trai, cũng không biết bạn trai cô ấy là người thế nào."

Hi Hòa nào hiểu được trong lòng Bạch Hiền đầy ắp những suy nghĩ này, lại vì nguyên nhân nào đó, cô chỉ mong thân thiết với cậu hơn một chút. Vì vậy, cô chủ động dừng chân, xoay người chờ Bạch Hiền đuổi kịp, sau đó tay khoác lên vai cậu, giọng có vẻ áy náy: "Cái trí nhớ này của tôi thật là, mặc dù anh Xán Liệt ủy thác tôi phải chiếu cố anh thật tốt, nhưng tôi còn chưa hiểu được rõ ràng tình huống của anh. Ngay cả kế hoạch cũng chẳng làm, đây thật là... bằng không chúng ta tạm thời dời đến cuối tuần, bỏ ra chút thời gian cá nhân đi?"

Bạch Hiền ngược lại không để ý, bất luận lúc nào cậu cũng có thể bớt chút thời gian, "Cũng tốt, cô nghĩ xong thời gian địa điểm thì nói với tôi."

Hi Hòa tiếc rẻ bĩu môi, "Anh Xán Liệt phỏng đoán trong chốc lát cũng chưa về được. Làm lỡ thời gian của anh, thật xin lỗi."

Bạch Hiền cười nói: "Không có, sau khi tan việc tôi cũng không có chuyện gì làm, không trễ thời gian đâu."

Có điều, hôm nay chẳng thể thấy Phác Xán Liệt, trong lòng Bạch Hiền có chút cảm giác thiếu thiếu.

Cậu thừa nhận, Xán Liệt ở mọi phương diện đều rất tốt. Ở phương diện làm việc, hắn xứng đáng là một nhân viên tốt. Ở phương diện cuộc sống, hắn là một người bạn thân thiết. Sau chuyện tối hôm qua, Bạch Hiền sinh ra ý muốn cùng Xán Liệt trở thành bạn bè.

Người như vậy có thể quen biết, hẳn sẽ rất hạnh phúc.

Hi Hòa đưa Bạch Hiền đến cửa trung tâm.

"Có chuyện gì anh trực tiếp tới nơi này là được!" Bạch Hiền đã đi thật xa, Hi Hòa mới ở phía sau lớn tiếng nói.

Quay đầu lại, Bạch Hiền giơ cánh tay về phía cô làm động tác "Ok", sau đó lại tiếp tục đi, vừa bước ra một bước, cơ thể đột nhiên va phải người nào đó.

Cái ôm này hết sức không tình nguyện, hơn nữa, vóc dáng người này còn gầy, ngay cả chiều cao cũng tương đương cậu.

"Ai da..." Người nọ kêu lên một tiếng, lại trực tiếp đặt mông ngồi bệt xuống đất.

Bạch Hiền nhất thời có linh cảm xấu: "Trời ạ... Người này không phải kiểu mấy đứa trẻ mỏng manh dễ vỡ đấy chứ?"

Chẳng lẽ cậu phải dỗ dành kiểu: "Ai nha, cục cưng ngã rồi, muốn Bạch Hiền bồi thường mới có thể đứng lên sao?"

Nghĩ tới đây mà Bạch Hiền đã thấy hoảng sợ.

Có điều, cho đến khi nhìn rõ gương mặt người này, Biện Bạch Hiền lại cảm thấy quen quen.

Cái đầu nấm lòe loẹt này... Cặp mắt kính thật lớn này... Phong cách ăn mặc hiphop này...

"Độ Khánh Tú?"

"Biện Bạch Hiền?"

Hai người đồng thời mở miệng.

[ChanBaek | Edited] Ái thần sự vụ sở (Ấm áp / HE)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ