#2.

7.2K 525 36
                                    

Ngay lập tức, chẳng màng ướt long bào liền bế thốc nàng lên...

Do hoảng hốt, Ái Mỹ liền ôm chặt lấy cổ hắn, chẳng chờ đợi liền chiếm lấy môi nàng tham lam làm của riêng. Hắn bế nàng đến bên giường, cởi bỏ y phục của bản thân, ngậm lấy cổ Ái Mỹ.

- Bệ hạ, Ái Mỹ mệt...

- Nhưng ta không mệt, nàng không cần lo, cứ nằm đấy. Nam nhân của nàng sẽ làm điều này...

Hắn bóp lấy đôi gò bông của nàng xoa nắn đủ kiểu. Để lại trên người nàng chi chít hôn ngân. Ái Mỹ nằm im nắm chặt lấy bờ vai của nam nhân đó. Hắn lướt dọc người nàng, miệng ngậm lấy nhũ hoa mà tha hồ mút. Nàng cứ nằm dưới thân hắn mà rên, nơi tư mất lại rỉ dâm thủy. Hắn chơi đùa chán chê đến khi hai đôi hồng đào đã đầy dãi từ khi nào. Ái Mỹ cầu xin:

- Bệ hạ ~... Thiếp... A...

- Nàng thế nào? Trẫm còn chưa trách tội nàng... Nhìn xem là nàng hầu hạ trẫm hay trẫm hầu hạ nàng đây?

Sau đó, hắn chẳng cần nghe nàng nói gì thêm, tay kia đã mò mẫn đến hoa huyệt của nàng. Ngó trỏ dài, hắn lướt dọc hai mép cánh. Ái Mỹ khẽ run người, tay bấu chặt hắn thêm. Những móng tay nàng dường như muốn đâm xuyên qua da thịt hắn đến rướm máu.

Không dừng lại, hắn đưa ngón tay vào nơi nhạy cảm nàng và trêu đùa. Sờ soạng khám phá mọi ngóc ngách. Hạ thân hắn vốn đã lớn nay càng thêm đáng sợ. Nơi ấy của nàng tiết ra chất dịch lỏng trong suốt phủ đầy tay hắn. Ngừng lại vài giây, Tại Hưởng đưa tay lên mút hết nó:

- Tại Hưởng! - nàng cố sức ngăn.

- Nàng vừa phạm thượng đấy nàng biết không? Nhưng trẫm cho phép... Gọi tên trẫm... - hắn hôn lên đôi mắt nàng.

- Bệ hạ à!

Hắn thở dài khi nghe hai từ "bệ hạ" thoát ra từ miệng ái nhân. Phải chăng nó quá xa cách? Từ khi nào hắn lại cảm nhận như vậy? Từ khi đăng cơ? Việc triều chính quá nhiều khiến hắn quên mất đi luôn có một nữ nhân mong ngóng hắn từng đêm.

- Ta không thích! Ái Mỹ... Từ nay ta gọi nàng là Ái Mỹ, nàng gọi ta là Tại Hưởng. Đừng cố tỏ ra xa cách như vậy...

- Nhưng...

- Ta là thiên tử, nàng cãi lệnh trẫm lại thêm tội! Trẫm sẽ phạt nàng...

Nói xong, hắn cuối xuống hôn chặt đôi môi nàng. Trao cho nàng dư vị của hắn. Giải phóng nam căn đã trướng to từ lâu. Trực tiếp tiến thẳng vào tiểu hoa của nàng. Vì bất ngờ mà nàng nảy người lên, khiến đôi gò bông cũng nảy theo làm hắn thêm phần thích thú. Nam căn to lớn lấp đầy tiểu huyệt nhỏ bé, hạ thân nàng từ đau nhói phát khóc đến khoái cảm điên cuồng. Những giọt nước mắt rơi xuống khi hình ảnh của hắn và Thục phi hiện lên trong nàng. Hắn vì thấy nàng khóc mà dỗ dành:

- Trẫm sẽ nhẹ nhàng! - Sau đó cắn nhẹ lên vành tai nàng.

Bên dưới bắt đầu luân động. Nam căn của hắn đã to nay trướng thêm rất nhiều. Mỗi lần đâm như xé nàng thành 2 mảnh.

- Gọi tên trẫm..! - hắn vừa luân vừa gọi.

Hơi thở hắn dần trở nên gấp gáp. Tóc cứ nhỏ mồ hôi liên tục. Cả người ướt đẫm, từng giọt chảy xuống cổ, ngực rồi lăn xuống cơ bụng sau đó nhỏ xuống giường.

[Hoàn] SỦNG ÁI [Kim Tại Hưởng] Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ