Chương 10: Hoàng tử đã từng rời xa

85 6 0
                                    

Nếu để Lâm Duẫn Nhi hồi tưởng lại một năm học lại lớp mười hai của mình, có lẽ cũng chỉ có cái tên Thôi Tú Anh mới lôi cô trở về kí ức được mà thôi. 

Và thêm một sự thật nữa, đó là một năm ấy, bên cạnh cô không có Ngô Thế Huân.

Duẫn Nhi cuối cùng cũng có thể dùng tâm trạng vui vẻ và thản nhiên mà đối mặt với việc Lâm Trọng Cơ và Tống Huệ Kiều đưa cô đi nhập học. 

Nhất là lúc ngồi trên xe tới trường, có người ngồi gần lên tiếng hỏi cô đi dâu, bố cô liền trả lời đưa cô đi làm thủ tục vào học đại học. Lúc ấy, cô hoàn toàn có thể cảm nhận được niềm vui sướng và tự hào của bố mẹ.

Duẫn Nhi và Thôi Tú Anh hẹn nhau đi điểm danh cùng lúc để được phân vào chung một phòng kí túc. Đi cùng Tú Anh là một anh chàng sáng sủa đẹp trai. 

Duẫn Nhi vốn định hỏi thăm xem anh ta có quan hệ gì với Tú Anh nhưng chợt phát hiện ra cô ấy luôn giữ khoảng cách với anh ta nên không hỏi nữa.

Lâm Trọng Cơ và Tống Huê Kiều đưa cô đi nộp học phí, rồi đi ghi tên, sau đó người quản lý giao cho Duẫn Nhi một phiếu cơm trị giá một trăm tệ, cuối cùng mọi người mới về nhận phòng.

Phần lớn mọi người đều là tân sinh viên, ai nấy trong tay đều túi to túi nhỏ, vẻ mặt hân hoan vui mừng.

Tống Huệ Kiều trải giường chiếu cẩn thận cho Duẫn Nhi xong xuôi, cả nhà mới cùng nhau đi ăn cơm.

Lúc ngồi ăn, Lâm Trọng Cơ một mực dặn dò con gái phải biết tự chăm sóc bản thân, có vấn đề gì nhớ gọi điện về nhà, phải quan hệ tốt với bạn học. Duẫn Nhi liên tục gật đầu.

Vừa rồi có một sinh viên năm hai hướng dẫn cô tới địa điểm báo danh, sau đó còn giới thiệu cho cô mua sim điện thoại của hãng M-zone. Cô bảo bố mẹ lưu số mới của mình, sau này cô chỉ dùng số đó.

Duẫn Nhi dùng sim cũ tải xuống mấy trăm bộ tiểu thuyết, sau đó vứt đi, buổi tối bắt đầu lắp sim mới vào dùng.

Nhìn chiếc sim nhỏ đã dùng mấy năm trời, cô chợt thấy không nỡ, nhưng cuối cùng cũng quyết ném nó vào sọt rác.

Có một vài thứ, dù có luyến tiếc cũng vô dụng.

Sắp xếp mọi chuyện cho con gái ổn thỏa, vợ chồng Lâm Trọng Cơ mới ra về. Duẫn Nhi đưa bố mẹ ra bến xe buýt, dọc đường Tống Huệ Kiều không ngừng nhắc nhở cô học hành chăm chỉ, cô chỉ biết gật đầu.

Duẫn Nhi đứng lặng ở bến xe rất lâu. Xe này đi, xe kia đến, người chờ xe cũng từng tốp từng tốp thay thế nhau. Còn cô, cứ bất động đứng tại chỗ.

Cô gửi tin nhắn báo số mới cho mọi người. Tuy nhiên rất nhiều người trong số đó đã thay số, cô cũng không bận tâm, cô tự nhũ với bản thân: "Lâm Duẫn Nhi, từ giờ trở đi, mày sẽ sống cuộc sống hoàn toàn mới".

Duẫn Nhi đang định quay về trường thì lại gặp Thôi Tú Anh đưa chàng trai kia ra. Cô mỉm cười chào hai người, Tú Anh lên tiếng bảo cô đợi rồi cùng nhau về. 

Chàng trai kia bước lên chiếc xe sặc sỡ dừng trước cổng trường, thoáng cái biến mất khỏi tầm nhìn của các cô.

Trong ánh mắt của Thôi Tú Anh không hề có luyến tiếc.

[Edit] [SeYoon] Đừng nói với anh ấy tôi vẫn còn yêuWhere stories live. Discover now