Ngày hôm sau đi làm, cảm giác thật khó chịu trong người. Hôm nay Café khá đông khách nhưng sau khi phục vụ liên tục được vài tiếng thì cảm giác nôn nao khó chịu đó bắt đầu trở nên rõ rệt.
Ca làm việc của bạn cuối cùng cũng kết thúc, đã đến lúc mọi người rời khỏi cửa hàng. Irene kiểm tra lại quán sau khi dọn dẹp gọn gàng rồi nhanh chóng tới cửa hàng mỹ phẩm mua vài thỏi son cho dù Amber đã nói rằng vị của chúng như kẹo mút, để lại bạn cùng không gian yên tĩnh của quán.
Cánh cửa được mở ra, bạn thở dài. Là Taehyung. Trông anh khá là lo lắng và ngó nhìn xung quanh để tìm bạn. Theo phản xạ bạn ngồi xuống, hy vọng anh sẽ không nhìn thấy bạn núp đằng sau quầy bar.
Bạn đứng dậy, cố tỏ ra bình tĩnh.
"Ai đó có vẻ không vui cho lắm khi thấy anh nhỉ.", anh nói khi bạn vẫn quay lưng lại với anh.
Tưởng như chắc chắn đó sẽ là lần cuối gặp mặt anh nhưng không - anh lại xuất hiện ở đây.
"Wow, làm thế nào mà anh biết vậy?", bạn lầm bầm, tay rửa sạch những chiếc cốc.
Anh thở dài rồi tiến lên đứng cạnh bạn, xem bạn làm việc.
"Anh cần nói chuyện với em", anh nói, cuối cùng bạn cũng rửa xong.
Bạn bật cười nhẹ khiến anh nhướn mày. Oh ý anh là anh không muốn bạn cười? Còn lâu bạn mới cho anh thấy sự bối rồi trong bạn ngay bây giờ.
"Em không nói chuyện với anh đâu, Taehyung"
"Không, anh thực sự phải nói cái này, nó rất quan trọng đối với anh"
Bạn im lặng nhìn anh. 90% là bạn tò mò về thứ anh muốn nói, còn 10% còn lại là bạn hiểu rằng tốt nhất không nên nghe.
Anh nhìn chằm chằm vào bạn. Trong chân tâm bạn muốn kiễng chân lên rồi hôn vào môi anh. Cũng thật may là Irene xuất hiện.
"Hai người vẫn chưa về à?", Irene nói với tone giọng cao, cắt ngang cuộc hội thoại của bạn và Taehyung.
Hai bạn cùng xoay người lại, Irene trông như quả bom sắp nổ tung.
Taehyung gật đầu.
"Vậy thì tìm một chỗ để ngồi đi, ngồi đây làm gì", Irene chỉ tay về phía các bàn ghế.
Taehyung khẽ gật đầu, chầm chậm bước về phía tay Irene chỉ, con mắt vẫn chằm chằm phía bạn.
"Cậu ổn chứ?", cô nói thầm để không muốn Taehyung nghe thấy.
"Tớ vẫn ổn, anh ấy chỉ muốn nói chuyện chút thôi"
Irene cười khẽ trước khi ghé vào tai bạn.
"Về nhà bằng cửa sau của quán đi. Ngay lập tức."
Không nghĩ ngợi gì thêm, bạn lập tức làm theo lời của Irene. Vài giây sau, quần áo của bạn đã xong xuôi và chuẩn bị rời khỏi quán. Bạn giơ tay kí hiệu cho Irene hiểu rằng bạn đi đây. Cô ấy khẽ gật đầu, bước tới chỗ Taehyung. Anh bối rối nhìn xung quanh, tự hỏi xem bạn ở đâu.
Trước khi Irene nói với Taehyung rằng bạn đi rồi, bạn đã chạy về nhà, với một khuôn mặt giàn giụa nước mắt.
Cuối cùng cũng tới thứ Sáu và bạn không thể chờ tới cuối tuần. Jimin đã hẹn bạn. Còn Wendy - người bạn đại học của bạn thì về nước. Cô đã dành cả năm ở Canada để học. Wendy đi chỉ đúng một tuần ngay trước khi bạn chấm dứt với Taehyung, hoặc cũng có thể là Taehyung chấm dứt với bạn, ai chấm dứt với ai cô cũng còn chưa rõ. Cô ấy cảm thấy mình là người bạn tồi tệ nhất trên thế giới này, nhưng đối với bạn cô ấy như chị em ruột của bạn vậy. Và bạn chỉ muốn Wendy thấy rằng cô ấy thực sự là con người như thế trong mắt bạn khi cô ấy trở về.
