Oneshot : Cậu về rồi

1.5K 40 3
                                    

Title: (Oneshot ShinRan) Cậu về rồi.

Author: AndroidSmart KIBI 14131.

Disclaimer: Mọi nhân vật thuộc về bác Ao, nhưng số phận của họ do mình quyết định.

Category / Genre: General.

Raiting: Biết đọc là được.

Hôm nay là một mùa đông gió buốt, và cũng là mùa đông thứ 3 Shinichi đã rời khỏi đây, không còn ở bên Ran như ngày nào nữa. Cô đang cảm thấy rất là buồn. Cô nhớ cái gã thám tử ngạo mạn nghiện Holmes nhiều lắm. Nhưng chát chúa thay, cậu có lẽ không nhớ cô rồi.

Vẫn như mọi năm, cô lại ra phố đón Đông cùng với những người bạn của cô. Cứ mỗi lần có dịp lễ nào đó, thì họ tụ lại thăm Ran, như để an ủi cô. Nhưng họ đâu biết rằn, bên ngoài Ran vui tươi, để rồi khi ở một mình thì cô lại khóc. Cô không hề mạnh mẽ như lời mà họ đã nói.

Nhưng năm nay, các người bạn thân của cô nói là có một món quà rất đặc biệt, nên không thể tới sớm. Họ nói cô cứ đi chơi ở đâu đi, lúc 10h hẹn gặp ở Tropical Land để đưa quà cho cô. 

Tropical Land - nơi mà cậu đã đi chơi với cô, và đó cũng là ngày cuối cùng mà cô còn nhìn thấy cậu. Sau đó, cậu cứ như thoắt ẩn thoắt hiện trước mắt cô, làm cô không sao có thể chạm tới được. Nhưng trong một khoảnh khắc lộng lẫy tại tháp đồng hồ Big Ben, cậu đã tỏ tình với cô, dù chỉ là lời nói "Làm sao có thể... hiểu được... trái tim người con gái mình yêu chứ...?". Phút giây đó, cô cảm tưởng rằng cô là người hạnh phúc nhất. 

Nhưng giờ đây, sự hạnh phúc ấy cũng đã dần tan biến, khi trong suốt 2 năm nay, cô không còn nhận được cuộc gọi nào từ cậu nữa, kể cả tin nhắn cũng vậy. 2 năm ấy, cô gần như tuyệt vọng vậy. Nhiều lúc cô nghi ngờ câu nói mà cậu đã nói, nhưng cuối cùng cô vẫn không thể tìm được kết quả cho câu hỏi rối bời ấy.

Nhóc Conan đã trở về với gia đình từ 1 năm trước rồi, nên cô không ai để trò chuyện hết. Cả bé Ai cũng như thế. Cô thắc mắc, tại sao... những người mà cô yêu quý... lại dần biến mất thế...? Ông Trời muốn cô mất hết tất cả hay sao?

Tuyết rơi cũng không nặng mấy, vì vậy cô quyết định đi dạo chút, rồi ghé Tropical Land luôn. Cô vừa bước đi, vừa nhìn xung quanh như kiếm thứ gì quen thuộc đối với mình. Nhưng xung quanh cô... chỉ có những cặp đôi đi bên nhau, quàng khăn cổ cho nhau. Những cảnh đó khiến cô... muốn rơi những giọt lệ trong suốt ấy mà thôi.

Cô vội bước vào tiệm cà phê quen thuộc của cô, miệng khẽ nói với giọng run run:

_Hôm nay trời lạnh thiệt.

_Quý khách muốn uống gì? - Cô phục vụ vừa nói, vừa đưa cho cô menu.

Cô nhìn sơ qua cuốn menu đó. Bên trong có rất nhiều đồ uống có thể khiến cô ấm người lên, nhưng cô lại không gọi những món đó:

_Cho em một li cà phê sữa đá đi chị.

Cô phục vụ ngẩn ngơ một lát rồi mới quay vào làm.

Tổng hợp :[One Short ShinRan]Where stories live. Discover now