Chương 9: Tình cờ

1.9K 69 0
                                        

6h30phút sáng.

Lồm cồm bò dậy từ trên giường, Hạ Dương ngật ngưỡng bước

như người say rượu, lò dò tìm đường vào nhà vệ sinh.

Ước gì trong gương là 1 con gấu trúc thì thật đáng yêu.

Nhưng mà ước rồi ko có ông Bụt cũng chỉ là vô dụng.

Khuôn mặt của nàng giờ được tô điểm bằng 2 quầng mắt

thâm sì.

Cũng chỉ do tối qua ko ngủ được mà nàng thành thế này đây.

Lần đầu tiên trong đời nhận ra giấc ngủ thật quý giá.

Cũng lạ nha, 1 sâu ngủ như nàng lại có ngày ko ngủ được?

Haizzzz… cũng tại anh Tùng tối qua cả đó, làm người ta thao

thức cả đêm, lăn trái lăn phải, xoay trên xoay dưới vẫn ko

nhắm mắt nổi.

Sáng nay còn phải đi học thêm nữa.

Muốn nghỉ quá trời, mắt nhắm mắt mở thế này học sao được?

Nhưng mà…còn tiền của mình thì sao?

30k/ buổi đó.

hic hic cắn răng mà đi vậy, ai bảo mình chăm học đi.

Mặc 1 cái quần lửng đen, cái áo phông đơn giản, cột tóc đuôi

ngựa, kèm theo 1 đôi tông “giật”, Hạ Dương đờ đẫn lên xe đi

học.Học thêm thôi mà buông thả 1 chút, cô giáo chỉ cấm

quần sóc với áo hai dây thôi.

Hì hục cưỡi ngựa chiến, vừa đi vừa loạng choạng, lạng lách

đánh võng 1 cách bất đắc dĩ, nàng quả thực ko muốn như vậy

mà.

- Ê ê! Đi đứng kiểu gì đó? Ko nhìn đường à? Tiếng nàng lọt

vào khoảng ko. Bực mình mắng ai đó đã vụt tít đằng xa, may

mà mình tay lái lụa, nếu ko thì….

Nàng ko biết chính nàng là đang cản trở giao thông nước nhà

đó.

Tỉnh lại đi cưng! Lần này ko mặc váy ngắn, có đụng trúng

cũng ko có đền bù đâu.

Mắt mở to ra hơn nữa. Mình là ko có nhìn nhầm á.

Trên bảng thông báo đang viết, nay cô bận việc nghỉ, hôm

khác học bù.

Suy súp tinh thần dã chiến, ngồi sụp xuống buồn rầu.

Biết thế này ta nghỉ luôn ở nhà cho xong.

Giờ thì khổ rồi, phải quay về thôi.

Đang thong thả đạp xe, chợt nhìn thấy hàng bán ngô nướng

khoai nướng ở đằng xa.

Nước miếng chảy dài, lại mua thôi.

Nhìn những củ khoai nướng nóng hổi, cháy xém, lòng nàng

Ngốc! Em là của anh - UploadingNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ