Chương 7: Không phải em!

2.3K 76 0
                                        

Sáng thứ tư.

Ngày yêu thích của nàng từ giờ lại trở thành ngày nàng đi

xuống địa ngục thăm hỏi Diêm Vương. Nói gặp Diêm Vương là

hơi quá chứ gặp sát thủ hại người ko dùng lực là có thật. Đó

ko ai khác chính là ông thầy chủ nhiệm của nàng: Vũ Như

Phong.

Thứ tư có 3 tiết, thêm tiết sinh hoạt lớp là 4, nàng ko chỉ

được về sớm mà cặp sách cũng nhẹ đi ko ít. Vấn đề mấu chốt

chính là phải đối diện với Như Phong 2 tiết liền. Thật là phí

phạm 90phút vàng ngọc của nàng.

Tuy nhiên, thiên biến vạn hoá, con người làm sao mà lường

trước được tương lai?

- Ê, bà đoán xem, trong cái bọc to to kia của thầy là cái gì

ha? Thùy Dương quay xuống bàn dưới.

- Chịu thôi. Trời biết, đất biết, lão biết nhưng ta ko biết nha >>

- Hê hê, ko lẽ lão tính cho lớp mình liên hoan mày nhỉ?

- Hâm à? Nàng cốc đầu Thùy Dương 1 cái, hôm nay là ngày

gì đặc biệt sao? 20/10 à?

- Ừ, nói cũng đúng. Thùy Dương thở dài buồn thiu.

Tiếng Như Phong vang lên làm chấm dứt mọi thanh âm:

- Hôm trước là tiết học, chúng ta ko có thời gian để giao lưu

với nhau nhiều hơn, nay thật là dịp tốt để thầy trò ta cùng tìm

hiểu nha.

Làn sóng mới dậy lên.

Bàn tán, xì xào…. mỗi người mỗi câu nhưng tất cả đều lộ vẻ

thích thú.

- Các em có muốn đặt câu hỏi nào ko? Như Phong lên tiếng

trước, cả lớp lập tức nhao nhao.

Mấy phút sau…

- Thầy ơi, thầy bao nhiêu tuổi, có vợ hay người yêu chưa ạ?

woa…đứa nào bạo gan ha, dám hỏi chuyện này? quay xuống,

thì ra là Lê Vân, thật ko ngờ! Hạ Dương trố mắt nhìn Lê Vân

đứng phía cuối lớp. Bình thường cũng nhút nhát, ý tứ nay như

ăn phải mật gấu vậy?

- Câu hỏi này thật khó trả lời. Như Phong hơi đăm chiêu, năm

nay tôi 29t, vợ chưa có nhưng có thể nói là đã có ý trung

nhân

- Phí thế chị em nhờ. Tiếng 1 đứa con trai nói nhỏ mà cả lớp

vẫn nghe thấy, cười rộ lên. Như Phong cũng buồn cười. Nụ

Ngốc! Em là của anh - UploadingNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ