Chương 16: Đừng như thế!

1.6K 45 0
                                        

Như thường lệ, Hạ Dương giành chút thời gian ít ỏi tối thứ 7

để thư giãn.

Bất quá lần này nàng đổi phương thức xả stress mà thôi.

Thay vì ngồi bên cửa sổ mơ màng ngắm trăng sao, thả hồn

theo mây gió thì hôm nay nàng lại đi dạo quanh khuôn viên

gần nhà.

Thời tiết cuối thu thật dễ chịu, khoan khoái.

Hạ Dương thong thả bước từng bước men theo lối nhỏ, tập

thở giống như những bà lão vẫn tập dưỡng sinh buổi sáng ở

đây.

Từng cơn gió khẽ lướt qua, cuốn theo tà váy nhẹ nhàng bay

bổng.

Sắp chuyển sang đông rồi, ko biết khi nào đợt gió mùa đầu

tiên sẽ tràn về.

Lòng tự nhiên thấy xốn xang.

Mùa đông là mùa yêu thích của nàng.

Có một người đã hỏi nàng vì sao lại thế?

Tên nàng gọi là Nắng Hạ nhưng lại thích mùa đông, có gì mâu

thuẫn hay ko?

Ngày ấy nàng nói thích sự lạnh giá của nó.

Chỉ là….

Nàng thích cái cảm giác 1 mình đạp xe, lao vun vút trên

những con dốc, để gió lạnh lùa vào cơ thể, cái lạnh lẽo ập vào

nồng ngực bé nhỏ, xuyên thấu 1 con tim tràn đầy yêu thương

bị bỏ quên.

Nàng thích ngồi trên giường, xem phim kinh dị hay đọc truyện

ma trong khi tiếng gió rít đêm về, từng hồi thi nhau đập vào

cánh cửa sổ lạch phạch.

Cảm thấy thật rùng rợn, cô độc.

Nàng thích nghe tiếng lá xào xạc, thích nhìn người ấy cùng

mình trong những bộ quần áo rét dày bự, ấm áp.

Nàng thích…và nàng thích….

Nhưng tất cả rồi cũng như gió thoảng mây bay, thời gian đã

xóa mờ mọi dấu vết.

———–

Bước vào cấp 2, quen cậu ấy, thích cái dáng vẻ nghệ sĩ của

cậu ấy, làm bạn thân đặc biệt của cậu ấy.

Để rồi 1 ngày, cậu ấy cùng gia đình chuyển đi, chẳng kịp nói gì

chỉ kịp trao cho cậu ấy sợi dây chuyền mang hình nửa trái

tim.

Nửa trái tim còn lại, bây giờ nàng vẫn giữ nhưng tình cảm

thực đã thay đổi.

Cứ nghĩ đó là tình yêu, hóa ra chỉ là những rung động đầu đời.

Ngốc! Em là của anh - UploadingNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ