Chương 10: Lộ tẩy!

2.2K 69 0
                                        

- Mẹ! Hôm nay có món gì a? Để con phụ mẹ làm? Vòng tay

ôm bà Xuân từ đằng sau, Hạ Dương khéo léo lấy lòng.

- Ko dám! Hôm nay có bão nha, Hạ Dương của mẹ lại dậy

sớm như vậy? Tỏ vẻ ko tin.

- Hì hì, mẹ cứ làm như con chưa bao giờ dậy sớm ko bằng?

Biện minh chút chứ.

- Vâng! Nhưng chưa bao giờ có ngày thứ 2 nào mà con ko

cần mẹ đánh thức, ko phải sao?

Hắc! Ngay cả chuyện này mẹ cũng để ý nữa? Đúng thật là…

chưa có thứ 2 nào nàng tự dậy được a.

- Gãi tai cười trừ, vậy hôm nay mẹ sẽ gặp thần tài đó, vì ko

phải gọi con nè, biết đâu mẹ ra đường lại nhặt được tiền nhỉ?

hi hi ha ha cười, vừa cười vừa dọn bát đũa.

- Thần Tài đâu chưa thấy chỉ biết là gặp thần xui xẻo đây

thôi.

- Đâu? Quay ngang quay ngửa, con đâu thấy đâu?

- Ko phải là con sao mà còn ngó nghiêng? Cốc đầu yêu con

gái, có chuyện gì nói nhanh rồi mời bố vào ăn sáng. Dùng anh

mắt “mẹ biết tỏng con rồi” nói chuyện.

- Đúng là mẹ hiểu con nhất! Lựa lời nịnh bợ, con chỉ là có 1

chuyện cực kì cực kì…nhỏ nhặt muốn thông báo với mẹ. Cố

tình kéo dài 2 tiếng để nhấn mạnh.

- Chuyện nhỏ sao? Vậy ko cần nói sẽ tốt hơn. Con gái à? làm

sao con có thể vượt cơ mẹ đây? Trứng đòi khôn hơn vịt?

- Mẹ thật là…giả giọng hờn dỗi, con là có chuyện thật mà?

- Mẹ cũng ko nói là con có chuyện dối mẹ nha.

Bó tay bó chân bó toàn thân luôn. Ai bảo nàng là con gái mẹ

chứ? Thua đẹp luôn.

Hít hơi lấy giọng, thu đủ dũng khí bẩm báo:

- Mẫu hậu àh, việc nhỏ này chính là cái xe đạp của con đã ko

cánh mà bay, bị chôm mất rồi đó.

Thú nhận sẽ được khoan hồng. Nam Mô A Di Đà Phật!

- Ừ, sao nữa? Bà Xuân mỉm cười ngoài dự đoán.

Lạ nha. Mẹ ko tức giận mắng nàng thì thôi, lại còn cười nữa

kìa?

Thử lại lần 2:

- Mẹ, là con làm mất xe đạp đó?

- Ừ, đã xác nhận. vẫn giữ nguyên ý cười.

Hạ Dương ko tin vào mắt mình.

Mất của mà vui như vậy? Ko lẽ…

- Ko có sốt mà? Mẹ sao vậy? Đưa tay lên sờ trán bà Xuân.

Ngốc! Em là của anh - UploadingNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ