▼ Chương 28

1.5K 60 0
                                    

Cô càng nói càng nhỏ, càng ngày càng thẹn thùng.

"Không chỉ của anh, còn có em . . ."

Anh không thể ngờ được, nhưng cũng có thể giải thích được một phần tình huống, anh ở cạnh phụ nữ chưa bao giờ không khống chế được như đêm nay.

"Em muốn anh." Cô bỏ qua tự tôn, ngượng ngùng nói cho anh biết cảm giác của bản thân lúc này, "Em muốn cùng anh, em không muốn anh dừng lại, em hi vọng có thể cảm nhận anh nhiều một chút. . . nhiều hơn một chút. . . . . ."

Lời của cô là xuân dược mê người nhất, khiến anh lại cứng lên.

A Lãng cảm nhận được cô gái dán vào phía sau anh hơi run rẩy, hơi thở ấm áp trở nên dồn dập, nhưng cô không lùi lại, vẫn dán chặt vào anh, không rời đi.

Nó an ủi anh, nhưng cũng càng làm cho anh vì cô mà cảm thấy sợ hãi.

Anh rất muốn tin tưởng cô, nhưng dù vậy, dù anh chỉ bị cô ảnh hưởng, anh vẫn mang dòng máu của người kia, có di truyền hệ số bạo lực. Nghĩ đến vết thương trên người cô, anh liền cảm thấy rợn tóc gáy, lần mất khống chế sau có thể sẽ tạo thành hậu quả càng đáng sợ hơn.

Người đàn ông này lại đang trách bản thân, Như Nhân rõ ràng nghe thấy ý nghĩ của anh.

Anh bị chuyện kia ảnh hưởng sâu như vậy, bị thương nặng như vậy. . . . . .

Cô có thể cảm nhận được anh nắm thật chặt nắm tay, cơ bắp càng thêm siết chặt. Như Nhân đau lòng thở sâu, lại nói: "Đêm hôm đó, không phải lỗi của anh. Đêm nay, cũng không phải lỗi của anh. Anh thật sự khác ông ta, ông ta rất tà ác, nhưng anh. . .Anh rất xinh đẹp. . ."

Từ hình dung này khiến anh kinh ngạc.

Xinh đẹp là từ cách xa anh cả ngàn dặm. Anh biết bộ dạng mình không tệ, nhưng thật sự không đến mức tuấn mỹ, càng miễn bàn là xinh đẹp. Chẳng lẽ cô là cảm thấy anh có chút đàn bà? Anh tuy không cao như Đồ Cần, nhưng tuyệt đối không lùn, nội tiết tố phái nam của anh tràn đầy, cơ bắp cũng khá phát triển. . . . . .

Ý nghĩ lộn xộn của anh gần như chọc cười cô.

"Em không có ý đó." Cô cắn môi, nhịn cười. "Anh không đàn bà chút nào."

"Vậy là có ý gì?" Anh nhướn mày hỏi.

Cô im lặng một lát mới chậm rãi nói: "Từng có một khoảng thời gian, em rất muốn chết."

Những lời này lôi kéo sự chú ý của anh, cảm nhận được hô hấp bất ổn của cô.

Cô áp lên tấm lưng cường tráng dày rộng của anh, khẽ nói: "Khi mọi chuyện vừa xảy ra, em còn chưa biết xây tường, không thể ngăn cản mình nghe được ý nghĩ của người khác, không thể không cảm nhận cảm xúc của người khác, em cảm thấy sống rất đau khổ, không vui vẻ gì, quá nhiều bi thương. Cuộc sống như vậy rất rất đau khổ. . . Lúc đó, mỗi ngày em đều giống như sống ở Luyện Ngục vĩnh viễn không ngừng."

Giọng cô khẽ như mê sảng.

"Em thử uống thuốc, cũng đã gặp bác sĩ khoa tâm thần, nhưng nó không chỉ không giúp được gì mà còn làm mọi chuyện trở nên càng tệ hơn. Sau đó có một đêm, em không chịu nổi, em muốn được giải thoát, em không muốn tiếp tục nghe người khác đang nghĩ cái gì. Chỉ cần có thể kết thúc, thoát khỏi chuyện này, dùng cách gì cũng được, cho dù là chết em cũng đồng ý. Cho nên, có buổi tối, em đi đến phòng bếp, cầm một con dao cắt cổ tay. . ."

Lãng tử xinh đẹp - Hắc Khiết MinhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ