Bước chân mỗi lúc một dồn dập, những vũng nước loang lổ trên sàn nhà như đang dẫn đường cho Hàn Nhi. Nó chạy nhanh một mạch đến cửa phòng hắn, nơi vũng nước cuối cùng tràn vào cả khe hở bên dưới cánh cửa.
Chuyện Dương Phong đi về nhà và vào ngay phòng của mình vốn dĩ là một chuyện đương nhiên. Đã vậy giờ đây hắn còn đang giận Hàn Nhi, như thế thì nó lấy đâu ra lí do để đi vào phòng hắn bậy giờ. Còn đang suy nghĩ thì một tiếng rên khe khẽ trong phòng vang lên khiến đôi vai Hàn Nhi khẽ run run, một nỗi lo vô hình ập đến.
Không suy nghĩ nữa, nó mạnh dạn vặn tay nắm cửa cẩn thận rồi bước vào trong.
Ở nhà hắn cũng đã lâu, nhưng có lẽ đây là lần đầu tiên nó đi vào phòng Dương Phong. Là lần đầu tiên bước vào.. và cũng là lần đầu tiên nhìn thấy cái cảnh đau lòng trước mặt.
Hai khóe mắt bỗng dưng cay xè khi nhìn thấy hắn quần áo xốc xếch, ướt đẫm nước nằm xấp trên giường. Đồ vật trong phòng còn bị xáo trộn, vương *** khắp nơi cùng với những vũng nước trên sàn tạo thành một cảnh tượng hỗn độn như một cơn bão vừa mới đi ngang qua.
Tình yêu luôn khiến con người ta thay đổi. Không diễn ra nhanh, thoáng chốc trong một ngày mà là mỗi ngày từng chút, từng chút một chầm chậm thay đổi. Hàn Nhi luôn tin vào bản thân mình, tin rằng mình sẽ cứng rắn, sẽ không mềm lòng, sẽ không thể nào yêu một người như hắn. Nhưng nói rằng trải qua bấy nhiêu đó việc mà trong lòng không có cảm giác gì thì cũng là đang lừa mình dối người. Nó căn bản không giỏi lừa gạt bản thân...
Chuyện đi du học, Hàn Nhi không nghĩ đến việc lúc ở khía cạnh của hắn sẽ cảm giác như thế nào. Chỉ khăng khăng bản thân mình chỉ cần làm tốt, chỉ cần có lí do đúng đắn thì mọi thứ vẫn có thể diễn ra suôn sẻ. Nhưng hóa ra, trong tình yêu, có nhiều thứ không hề quan tâm đến lí do mà chỉ quan trọng ở cảm xúc...
Dương Phong hẳn phải rất giận nó, yêu phải một người như nó phải chăng là quá khổ cho hắn rồi. Hắn trước đây nghĩ cái gì nói cái đó, làm phiền Hàn Nhi biết bao lần nhưng bây giờ tại sao là chỉ mãi im lặng rồi tự hành hạ mình như thế.
Nếu Dương Phong nghĩ là bản thân mình chưa đủ khiến nó yêu hắn thì hắn đã lầm rồi !!!
Hàn Nhi bước đến nhìn gương mặt ướt đẫm của hắn đang vùi hơn một nữa dưới đống chăn nệm mà không kiềm được bản thân mình muốn đánh hắn. Đau lòng, đau đến xót ruột, lo lắng cho hắn giờ chỉ muốn hóa thành lời ra ngoài nhưng giờ liệu nó nói thì Dương Phong sẽ nghe được chăng??
Kéo Dương Phong nằm lại ngay thẳng trên giường rồi Hàn Nhi đi dọn dẹp xung quanh. Giấy tờ, hợp đồng, sách báo vươn *** rất nhiều ở mọi nơi, có cả mảnh vỡ của chiếc đèn đọc sách đặt trên bàn...
Đem đến một thau nước lạnh cùng một chiếc khăn được xếp thành hình chữ nhật gọn gàng. Nó ngồi xuống bên giường xả khăn rồi lau lại liên tục trên mặt hắn. Lúc nãy khi dọn dẹp thì lại nghe thấy giọng hắn cứ nấc nhẹ lên từng hồi, hơi thở ngắt quãng từng đạon một khiến Hàn Nhi không yên tâm đi lại xem thử. Bị hơi nóng trên trán hắn dọa sợ, nó rụt tay lại, mắt ánh lên một tia nhìn xa xăm hỗn độn.
BẠN ĐANG ĐỌC
Sôcôla đen
Roman pour Adolescents♥ Nếu sô cô la đen cay nghiệt, tàn nhẫn là em.. Thì anh sẽ là một thanh sô cô la trắng ngọt ngào..... ♥
