Ep29

1.8K 129 44
                                    

Mùa xuân đến rồi, nhanh thật. Chớp nhoáng 8 tháng đã qua, ngồi tĩnh tâm nghĩ lại đã bao việc sảy ra rồi chứ. Bụng của cô càng ngày càng to, mọi thứ cô làm đều chậm chạp hơn, không còn nhanh nhẹn như xưa nữa, giờ tốc độ đi cầu thang cũng y hệt cái tốc độ lần đầu khi vào gia đình Park. Cũng phải thôi chỉ còn 1 tháng nữa là cô hạ sinh rồi. 23 cái xuân xanh, ở cái tuổi này đáng nhẽ nhiều người sẽ vui chơi làm nhưng điều mình thích, vậy mà Han Jang này lại nằm thị lị ở nhà chờ đẻ, chỉ do quá ngu muội về một người con trai mà bây giờ lại phải chịu khổ, đúng là bất công không để đâu cho hết, nhưng cô lại chấp nhận số phận này của mình.... thôi được rồi nếu có ai nói cô ngu ngốc đến phát điên thì họ không sai đâu.

Hôm nay đột nhiên bà Park có nhã ý muốn đi chơi với cô, đương nhiên là cô từ chối rồi bởi vì cái bụng này đi có mấy đoạn đường cũng mệt hết. Nhưng bà Park vẫn kiên quyết muốn đi chuẩn đoán giới tính em bé luôn tiện mua đồ chơi với vài đồ sơ sinh cho em bé, bà Park lúc nào cũng lo lắng xa quá, vốn cô muốn khi nào sinh thì biết sau cho bất ngờ, nhưng chịu thôi cô đang ở nhà người ta mà, cứng đầu cũng không phải cách hay. Vì căn nhà này gần với trung tâm thương mại với bệnh viện nên cô và bà Park đi bộ, đương nhiên là đi được mấy đoạn là cô lại phải dừng lại thở một ít rồi, nhưng nghĩ đến con là cô lại bật dậy đi tiếp. Đến bệnh viện phụ sản Busan, cô và bà Park đặt lịch khám, ngồi chờ một lúc thì y tá mời cô vào. Đến tên của mình mà cô run cầm cập do hồi hộp, vào bên trong có khá nhiều máy móc ở đó, nhưng âm khí lại nổi bừng bừng ở vị bác sĩ, ôi trời máu mặt ghê vậy

"Cô là Han Jang?"
Bác sĩ đang ngồi trên chiếc ghế kia nói

"Dạ... vâng"
Không biết có phải do cấu tạo mặt hay không nhưng vị bác sĩ này cứ lườm cô, nếu cứ thế này chắc cô đẻ con ra đây luôn quá

"Được rồi cô Han, cô nằm đây để tôi siêu âm"
Cô lững thững nằm xuống giường bệnh, bác sĩ lấy máy siêu âm soi quanh bụng cô rồi im lặng viết gì đó trên tờ giấy

"Đây, là một bé trai chúc mừng cô"
Bác sĩ bỗng cười tươi, đột nhiên cô cũng vui theo

Cô cầm tờ giấy bước ra ngoài, thấy bà Park đang đi đi, lại lại trông có vẻ lo lắng lắm. Thấy cô bà liền hấp tấp chạy sang, nhìn mặt bà cũng biết mong đợi cơ nào rồi

"Là bé trai ạ"
Han Jang thì thầm qua tai bà Park, vì đây là bệnh viện nên cô không muốn gây ồn

"Thật sao? Chúc mừng con nha. Hmmm.. chắc phải nghĩ một cái tên nào thật hay nhưng cũng phải thật nam tính mới được..."
Bà Park bắt đầu suy nghĩ vu vơ

"Được rồi, không cần đâu ạ. Mình đi mua đồ cho em bé thôi nhỉ?"
Để tránh bà Park nghĩ lung tung nữa, cô đề cập một chuyện khác

"Ừm, vậy đi"

Đến trung tâm thương mai, vào khu đồ trẻ em, đúng là nhiều đồ thật đấy thế thì khá khó chọn, nhưng mà thật may bà Park có vẻ rất rành về việc này, vậy cũng đỡ chứ không cô ngại nhờ nhân viên lắm. Vì cô rất kém về việc mua đồ và lựa đồ nên cô nhờ bà Park chọn hết. Nhưng thế cũng hơi kì nhỉ, đâu thể cả một khu đồ rộng lớn như này mà không có cái nào vừa mắt cô. Loanh quanh bao nhiêu vòng thì cái áo hình cục đá màu xanh dương vẫn hợp ý cô nhất, cái áo đấy bên cạnh áo hình con mèo màu vàng, bà Park khuyên cô nên mua cái áo màu vàng nhưng cô chỉ ưng mỗi cái áo màu xanh dương, không suy nghĩ nhiều cho mệt não cô chộp lấy cái áo xanh dương rồi bỏ vào giỏ tính tiền.

[BTS] [SUGAxYOU] ĐỊNH MỆNH TA GẶP NHAUNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ