Dạo gần đây đúng như lời cô suy đoán, ngày nào cô cũng phải trực đêm để chuẩn bị giấy tờ và nhiều sự kiện khác cho nhóm nhạc sắp tới . Công việc bận bịu quá nên cô không trở Ji Woo đi học được, nhưng lại đỡ cô không phải gặp lại Hana. Nhưng nó lại gây khó dễ cho Jimin, nghĩ lại thì đúng là khó mà có thể giải thích cho một con lênh đênh như nó. Giờ cô chả có nhiều thời gian để chơi cùng Ji Woo, về đến nhà cô lại lăn kềnh ra ngủ, sáng sớm lại thức dậy quần quật làm việc. Để đỡ phiền phức cô đưa luôn chiều khoá dự phòng cho Jimin để nhờ anh thường xuyên và dễ dàng hơn
Sau mấy ngày gấp rút chuẩn bị thì cuối cùng cũng là ngày nhóm nhạc đấy đến. Ôi rồi người nổi tiếng luôn phiền phức, cô còn phải quản lí những người đấy nữa, đúng là không ai lại đi chọn cô, cô cũng đâu phải là giỏi quá về phần giao tiếp hay chăm sóc khách hàng đâu. Nhanh chóng xong vụ này đi để cô còn về với Ji Woo, cô đang nhớ bé con lắm rồi, về nhà chả được chơi đùa nói chuyện chỉ ngắm bé con ngủ một lúc rồi mệt quá mà cũng lăn ra luôn. Có ai khổ hơn cô không chứ.
Sáng sớm cô mặc đồng phục khách sạn thật chỉnh tề, chải chuốt cho mình một tý dù sao cũng phải giữ bộ mặt cho khách sạn. Xoã tóc, đuôi tóc hơi xoăn phía dưới, đánh phấn nhẹ, tô son dưỡng, kẻ mascara... cô phải dùng cả một tiếng để học đấy, nếu trông xấu thì có phải quá bõ công không. Gấp rút cầm túi xách, lái xe đi. Mới vừa bước vào cửa khách sạn đã thấy boss đi đi lại lại trông lo lắng lắm. Han Jang lúng túng nhìn xuống đồng hồ, còn hẳn 30 phút nữa, vậy mà quản lí trông như cô muộn cả tiếng rồi ý.
"Sếp"
Han Jang vui tươi đến"Ôi cô đây rồi, tôi tưởng cô bị gặp vấn đề gì khi đến đây. Thôi không nói nữa cô lên phòng VIP đi, tý nữa họ sẽ đến ngay đấy, nhanh mà chuẩn bị. Còn phải nhận phòng với giới thiệu nữa nên phải kĩ càng"
Quản lí cuống cuồng ẩy người cô lên trên tầng. Cô lắc đầu, sao phải gấp rút thế nhỉ? Quản lí cứ lo lắng xa quá, thường thì những người được báo chí săn đón như thế. Một là họ đúng giờ, hai là họ trễ giờ hmmm... không có thứ ba đâu, rất bất khả thi nếu họ đến sớm. Vậy nên Han Jang vô cùng bình thản lên trên tầng, chả có gì là hồi hộp hay sợ sệt, như quản lí thì có phải là hơi quá khôngTuy suy nghĩ là vậy, nhưng cô vẫn là người vô cùng chăm chỉ và có trách nghiệm. Han Jang cẩn thận pha từng tách trà ấm, cũng chả biết thông tin sở thích của nhóm đấy nên cô pha trà dâu. Dù sao trà dâu rất ít người ghét, nó khá đại trà mà. Xếp ngăn năn những gói bánh lên trên bàn, dù không có ai nhưng cô vẫn thẳng lưng, nghiêm chỉnh ngồi trên ghế. Thỉnh thoảng chán quá lấy điện thoại lướt lướt vài báo lá cải. Đột nhiên tiếng hét chói tai xuyên thẳng vào màn nhĩ cô. Tò mò ngó ra cửa sổ, hình như là fangirls của nhóm đấy hay sao ý. Ai cũng cầm bảng, lightstick và nhiều đồ khác vẫy vẫy. Xong rồi một đoàn người áo đen cố gắng bảo vệ 6 người con trai ở giữa, không cho fan cuồng xông vào. Bảo rồi đáng sợ lắm, nhưng tệ hại làm sao, cô bị viễn thị nhưng quên mất đeo lens hay mang kính. Giờ thì phải khổ sở nheo mắt xem nhóm đấy tên gì, hình như là B cái gì nữa rồi đến S ý. Cũng do tiếng gào to quá nên cô cũng chả nghe thấy gì. Đành ngậm ngùi ngồi lại trên ghế chờ họ đến.
Tiếng gõ cửa phát tần số, lúc đấy là cô đã định hình được họ đã đến. Vội vàng đứng dậy, cúi người xuống. Cô khẽ liếc, khoảng cách gần quá nên mặt mũi của họ đều mờ tịt, chỉ thấy chị quản lí đang đến gần chỗ cô. Sau màn chào hỏi mọi người bắt đầu ngồi xuống và nhóm cô tò mò nãy giờ tên là BTS thì phải.... mà từ từ sao nghe quen quen. Trong lúc cô đang lớ ngớ suy nghĩ thì mọi người đều đã giới thiệu gần hết
BẠN ĐANG ĐỌC
[BTS] [SUGAxYOU] ĐỊNH MỆNH TA GẶP NHAU
FanfictionĐịnh mệnh là sợi tơ duyên của ta với nhau, em sẽ tiếp tục nối duyên với anh chứ? (chiếc truyện đầu tiên viết nên trẩu trúa, suy nghĩ kĩ trước khi đọc) ----------------------------------------- bắt dầu:17/01/2018 kết thúc:05/01/2019