Ngôn Hâm không tin nhất kiến chung tình, nhưng dáng vẻ ngọc thụ lâm phong, được ánh trăng vẩy lên người giống như "phiên phiên trọc thế giai công tử" của Hà Nhất Triển đêm đó, nói cô không rung rinh thì đúng là gạt người. Giống như Từ An An nói, có nhiều tiền, đẹp trai, chân dài, đã thắng được bao nhiêu người rồi. Đừng nói đàn ông, đến phụ nữ cũng thích những người dáng đẹp. Nhiều tuổi thì có sao, ổn trọng thành thục, muốn đánh nhau cũng chẳng nhất thiết phải làm ầm lên.
"Phiên phiên trọc thế giai công tử" theo " Bình Nguyên Quân, Ngu Khanh liệt truyện" trong Sử Ký, là để chỉ việc giữa thế gian ô trọc mà có bậc phong lưu thanh tao văn nhã, là giấc mộng trong lòng nữ nhi.
Sau lần đó Ngôn Hâm cũng gặp Hà Nhất Triển vài lần, nhưng vì bận quá nên cũng chỉ là nhìn thấy ở khoảng cách xa, chẳng nói được lời nào, khiến những lo âu trong lòng cô cũng lắng xuống.
Lệ Lệ nhìn chằm chằm Ngôn Hâm. Nhìn vẻ mặt của cô ấy, Ngôn Hâm nghi hoặc hỏi: "Sao?"
"Nếu không biết cậu chỉ có duy nhất hai điểm đến là nhà và công ty, mình còn tưởng cậu đi 419."
"...Gần đây cậu lại đọc tiểu thuyết linh tinh gì thế?"
"Aiz, nói thật, cậu đi xem mắt đi, chị đây giới thiệu cho."
"Có tiền nhưng xí trai thì sao?" Ngôn Hâm rất bất đắc dĩ, bạn trai Lệ Lệ là dân IT, tuy hai người ở cùng một nhà nhưng lại chẳng gặp nhau được mấy lần. Bạn trai thì bận rộn, còn cô ấy lại tiêu dao rảnh rỗi, nên thường nói muốn giới thiệu đồng nghiệp cho Ngôn Hâm làm quen. Lần nào cô cũng kiên định nói một câu: Nhân phẩm phải tốt.
Ngôn Hâm tỏ vẻ từ trước đến nay mình thích những người tiêu sái thành thật."...... Làm bạn cũng được mà." Nhìn vẻ mặt lấy lòng của Lệ Lệ, Ngôn Hâm lắc đầu, "Thôi đi, bây giờ mình thật sự rất sung sướng, trên giường cũng không thiếu gối ôm."
Ngôn Hâm thật sự nghĩ như vậy, tuy có nhiều thời gian rảnh rỗi, nhưng cô thật sự không có hứng thú nói chuyện yêu đương. Không phải đàn ông thỉnh thoảng còn phải giao lưu với hai bàn tay của mình hay sao, cô vẫn hiểu rõ nhu cầu của mình lắm.
"Cậu như vậy là không được." Tiểu thư Lệ Lệ đứng đắn giảng giải.
"Tớ chỉ biết là cậu vẫn chưa nộp bài, giám đốc sẽ không cho cậu đi gặp bạn trai đâu."
Lệ Lệ rên lên đau khổ, hôm nay bạn trai sẽ đưa cô đi ăn đại tiệc, còn không liều mạng sẽ không kịp mất. Ngôn Hâm nhìn cảnh hoàng hôn bên ngoài cửa sổ, đột nhiên không muốn về nhà.
Hơn 7h tối, chợ đêm vô cùng náo nhiệt, Ngôn Hâm một tay cầm thịt nướng, một tay cầm trà sữa trân châu, cảm thấy cực kỳ vui sướng. Những người tới đây không phải người nhà thì cũng là tình nhân, cô chẳng muốn nhìn nên mua thêm mấy xiên thịt rồi chạy đến công viên gần đó ngồi ăn. Thời tiết ngày hè nóng như chảo lửa, cô ngồi bên ngoài rừng cây nghe tiếng lá cây sàn sạt, hít sâu mùi bùn đất, thật là mát mẻ.
"Sao lại chỉ có mình em?"
Nghe thấy giọng nói quen thuộc, đèn đường kéo dài một bóng người, khuôn mặt như ẩn như hiện giống như lần đầu tiên hai người gặp mặt. Ngôn Hâm hoảng hốt chờ anh đi đến trước mặt, nghĩ thầm, hình ảnh này thật thích hợp với anh, nếu không có mùi thịt nướng thì càng tốt...

YOU ARE READING
Cam tâm tình nguyện lên thuyền giặc
RomanceTác giả: Mộc Tâm Editor: Pink2205 Bìa truyện: Mocqua2023 Nhân vật chính: Ngôn Hâm - Hà Nhất Triển Thể loại: trâu già gặm cỏ non, sủng Văn án: Người đàn ông nheo mắt lại, nhìn cô gái chằm chằm. Cô cắn môi, cụp mắt. Chiếc váy dài vì tư thế nằm nghiêng...